Nghị
hội chòi tum, Rau Răm báo tin sốt dẻo: Bố gà con vịt. Nói chưa hết câu đã bị Ớt Hiểm cắt ngang:
-
Mẹ gà con vịt chít chiu nói cảnh mẹ ghẻ con chồng chứ đâu phải bố gà con vịt,
méo mó xiên xỏ vừa thôi chứ!
Răm
Răm lên gân:
-Có
đấy, chuyện ả bí thư huyện
đoàn huyện nọ có chồng đàng hoàng, ông chồng tưởng có vợ chức sắc rạng rỡ mặt mày nào
ngờ tá hỏa vì phát hiện hai
trong ba đứa con không phải là con mình. Sự việc vỡ lỡ, bố gà con vịt đấy, hết
biết luôn!
Ớt
Hiểm cười khẩy:
-
Trời biết, đất biết, bà bí thư huyện đoàn biết, thằng cha tu hú đẻ trứng vào ổ nhờ ấp biết, toanh hoanh ra ai
cũng biết hết chứ sao gọi là hết biết. Nghe đâu mụ ta còn là huyện ủy viên nữa đấy, chắc
hẳn trên con đường đi lên mụ ta phải tận dụng tối đa, phát huy hết mức công suất, khai thác cái vốn
tự có dữ lắm mới vỡ trận đấy.
Rau
Răm ra dáng trầm ngâm:
-
Dầu sao thì sự tình cũng bung tòe loe cả rồi, nghe đâu bả mất chức, vợ chồng đã ra tòa li dị. Vấn đề là làm sao
chăm lo cho hai đứa bé ngoài luồng kia, tội nghiệp.
Ớt
Hiểm xùy một cái:
-
Con đồng chí cũng như con mình, chỉ còn
nước ông ra tay nghĩa hiệp nhận luôn hai đứa bé rồi rước luôn bả về, người ta gọi
là hốt ổ đấy, một mũi tên trúng ba bốn
đích, bất chiến tự nhiên thành cha là có lí nhất.
Rau
Răm như đĩa phải vôi:
-
Hui mồm hui miệng, lạy thánh mớ bái, tớ tu lâu rồi, em hổng dám đâu!
Rồi cất giọng ngâm nga: Không chồng mà chữa mới ngoan. Có chồng mà vẫn chữa hoang mới tài.
Rồi cất giọng ngâm nga: Không chồng mà chữa mới ngoan. Có chồng mà vẫn chữa hoang mới tài.
6-2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét