BÚT NGUYÊN TỬ
Ảnh internet
Trước khi nói chuyện lập uy cần tìm hiểu hai chữ uy tín. Uy (oai lực), tín
(tin tưởng); uy tín là oai lực cá nhân hoặc tập thể, một thứ quyền lực tinh
thần làm cho người khác nể trọng và tin tưởng.
Có uy tín giả tạo, kẻ giả mạo thường
tô vẽ mình lên nào con ông này ông nọ, quen bà nọ bà kia, thổi phồng gia thế,
tiền tài, tư cách để đánh lừa người
khác. Sở Khanh trong Truyện Kiều là một
nhân vật điển hình. “Hình dung chải . chuốt áo khăn dịu dàng”, nói năng đầy
vẻ cao vọng “Bể trầm luân lấp cho bằng
mới thôi”, thực chất là đứa khoác lác
giả nhân giả nghĩa tay sai của Tú bà, gài bẫy lừa Kiều. Giả mạo uy tín,
lạm dụng tín nhiệm để lừa tiền, lừa tình… rẫy đầy trong xã hội, phải cảnh giác!
Có loại uy tín biểu kiến là loại uy
tín bề ngoài làm cho con người oai lên,
đáng tin, dễ nể hơn thông qua địa vị, bằng cấp, dáng dấp , trang phục… Không
nên coi thường mà cần biết thế mạnh của uy tín biểu kiến để chiếm thiện cảm và
lòng tin ban đầu của người khác.