TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Ở
thiên đường, nơi của cải tuôn ra dào dạt, người người hưởng theo nhu cầu, có dân
chủ gấp triệu lần như thánh Mác bồ tát Lê từng phán, nơi “Trái
cây rơi vào áo người ngắm quả, Đường nhân loại đi qua bóng lá xanh rờn” như
Chế thi sĩ viết, nơi nhà thơ Đấu Tố từng ca ngợi “Có gì đẹp trên đời hơn thế, Người yêu người sống để yêu nhau” nhưng
coi đi ngắm lại, nghe mãi cũng chán, người ta muốn đi tham quan thế giới địa ngục
kia. Thế là hết đoàn này qua đoàn nọ ùn ùn đi du lịch thế giới giãy chết, dòm cho
sớm kẻo nó chết hết có dịp coi.