BÚT NGUYÊN TỬ
ảnh internet
Bìm Bịp quân sư tới yết kiến, Ó vương hỏi sách lược cai trị dân đen, sư bày phải lấy lợi mà nhử. Ó vương lắc đầu bảo ngân sách như dòng sông cạn, nợ công lút đầu, lợi không đủ nhét mồm bọn quan quyền thì còn đâu cho đủ tới thứ dân mà nhử. Bìm Bịp cười bảo không đủ lợi thì lấy ngọt mà nhử.
Ó vương chưa hiểu, Bịp giảng:
- Xem xiếc thú sẽ rõ, loài dữ như cọp beo voi gấu đều nhử được. Cây gậy nho nhỏ mà bọn xiếc thú hoa lên sở dĩ dọa được ác thú là nhờ bọc kẹo ngọt lè kè bên hông, thỉnh thoảng nhét thưởng một viên vào miệng thú. Bọc kẹo ngọt tạo ra uy lực cây gậy, chính chút kẹo kia đã hàng phục ác thú, giúp bọn xiếc múa men ra lệnh bắt voi phải quỳ, bắt cọp beo phải nhảy múa, lao qua vòng lửa...
Trị dân đen cũng nên theo cách đó. Không có cho chúng ăn no thì thi thoảng thí cho ít trợ cấp, lâu lâu tặng thưởng cho chút quà cáp, nhả cho một tí chế độ chính sách, không bao lăm nhưng bắt chúng bám vào, chưa có thì háo hức chờ đợi ban phát, được thì hãnh diện luôn mồm tụng niệm ơn ông ó ơn bà diều. Không thấy ư, có nơi chính quyền tặng người già mười nghìn tiền tết, chỉ đủ mua ổ bánh mì nhưng đấy là ơn quan lộc nước. Có nơi, người dân chầu chực suốt cả buổi, cuối cùng mới được phát hai nghìn đồng chỉ đủ mua một cái kẹo. Thời buổi này, lì xì cho trẻ con chục nghìn còn bị quăng trả lại thì hai nghìn làm gì, có nước đưa lên bàn thờ cúng làm bùa lấy hên.
Cái hay là tuy thí phát ít ỏi như chút cháo lá đa thế nhưng là chế độ chính sách, là miếng giữa làng hơn sàng xó bếp, đua tranh nhau, được thì hí hửng như vớ phải vàng, không thì rầu rĩ, hậm hực, có khi tranh giành thưa kiện, bám sống bám chết vào chút mồi nhử đó. Bố thí ba chút quà mọn, mấy đồng tiêu vặt mà như là ban ơn ban phước bắt người ta tán dương sự quan tâm sâu sắc, ngợi ca ơn đức trời biển, chẳng phải là thượng sách cai trị đó sao!
Ó vương ngẫm nghĩ, đắc ý gật gù.
19-2-22,
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét