TIỂU TỬ VĂN
ảnh internet
Hai bố con ngồi ăn cơm, bố lùa cơm vào miệng rồi bảo:
- Trong nồi trong chén còn bảo hỏng ăn chứ lùa vào miệng như thế này thì chắc ăn rồi.
Con nói:
- Chưa chắc!
Bố ngạc nhiên, con giải thích:
- Chuyện dậy lên một thời, có ông chủ tịch kinh kì nọ thuê ngôi nhà công vụ hàng trăm mét vuông tháng trả năm trăm nghìn bạc, hạ cánh, được hóa giá luôn cho tiện tính ra mét vuông chưa đầy triệu bạc. Quyền có, thế có, có thuộc hạ làm thủ tục hợp thức gọn huơ thế mà bị dư luận, bị báo chí khui ầm ĩ lên, nuốt không xong, phải nhả.
Bố lắng nghe, nuốt miếng cơm vào bụng , hỏi:
- Giờ chắc ăn chưa?
- Chưa chắc!
Bố trố mắt:
- Chạy vào đâu nữa mà chưa chắc?
Con kể:
- Lại thêm ông đốc thống thú-y-dài nọ, đã có nhà riêng rồi nhưng người ta vẫn giao thêm cho một căn nhà công vụ để tha hồ rộng rãi nhưng ổng trả lại, nhảy ra chiếm căn nhà công vụ mặt tiền đường lớn rồi lươn lẹo thủ tục, đập xây thành nhà riêng năm sáu lầu. Tưởng chắc ăn ai dè dư luận, báo chí moi ra, nuốt vô rồi phải ói trở ra. Chắc gì mà chắc!
Bố bực bội mắng:
- Thằng này láo, tao đang nói chuyện ăn cơm mà mày xoay qua chuyện ăn nhà. Mẹ kiếp, to thế nuốt không nổi là phải!
2006-2011vl
Facebook, 13-4-23,15L,1cs
Trả lờiXóaLong Dt-Bao nhiêu củi vào lò mà chẳng thấy tý lửa tý than nào! Ngóng hão...
8-6-23,16L, 1cs