TIỂU TỬ VĂN
ảnh internet
Các loài ăn thịt đua nhau bày tỏ lòng trung thành với vua cọp, nào treo tranh, dựng tượng, lập miếu thờ sơn thần. Phương châm còn cọp còn mình, tâm nguyện sống vì cọp chết không rời cọp ra đời. Mạnh loài nào loài đó tha hồ triển khai vận dụng nào còn cọp còn beo, còn cọp còn lang sói, còn cọp còn cáo chồn…
Lão Cọp đắc ý lắm, tinh thần đang bay bổng bỗng Cầy tinh đột nhiên hỏi:
- Loài nào cũng hô còn cọp còn mình thế ông Cọp có biết còn gì mới còn ông Cọp không?
Lão Cọp hụt hẫng lúng túng. Cầy tinh giảng giải:
- Còn nắm quyền chức, giữ ngôi thống trị thì cọp còn được tung hô chứ bị bẻ nanh rút móng đuổi khỏi miếu sơn thần thì một con chó con cũng nhào tới hung hăng cắn sủa, cọp chỉ còn là miếng mồi cho bọn beo sói, bữa tiệc cho lũ cáo chồn. Muôn loài chỉ vì cọp, còn cọp còn mình khi cọp còn ngai vị, còn làm vương làm chủ chứ ngôi đổ ghế xiêu danh bêu thì biết đâu chúng lột da róc thịt rồi xơi luôn hổ cốt, không khéo cả dàn cọp cái cọp con còn bị lôi ra cắn xé.
Còn chức còn cọp, chức bền ghế vững thì chúng uốn lưỡi hô cọp muôn năm chứ chức đổ ghế sụp thì trở thành con mồi cho chúng nhe nanh trổ vuốt nhảy vào xé thịt đó. Vì an nguy của nhà cọp là tập trung củng cố vương vị, tất cả vì chức, còn ghế còn mình.
Lão Cọp giật mình, sáng tỏ.
18-5-25
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét