TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
- Rừng ngày càng bị tàn phá khốc liệt, hết chủ trương cứng rắn này đến chính sách quyết liệt nọ không sao ngăn nổi lâm tặc hoành hành. Lực lượng kiểm lâm vẫn triền miên phân trần thở than điệp khúc lực lượng mỏng, phương tiện thiếu thốn không kiểm soát nổi.
Nghe Tư Véo nói, Ba Ngắt xùy một cái:
- Nói thế chứ rừng bị phá cách trạm kiểm lâm không xa, bọn phá rừng ngang nhiên chở từng xe gỗ đi qua chốt kiểm lâm, ngay trước mũi nhân viên công lực. Than ít nhưng giờ nếu tăng gấp hai gấp ba số lượng kiểm lâm không khéo rừng lại càng bị tàn phá dữ dội hơn nữa. Kiểm lâm lâm tặc có khi chỉ là lá mặt lá trái tuy hai mà một đó thôi.
Nghe lâm tặc với kiểm lâm là một, Véo thở dài:
- Chống đỡ làm sao để giữ rừng chứ không lẽ cứ để bị tàn hại cho trọc trụi?
Ngắt hừm một cái:
- Miệng các ông hô giữ rừng, lệnh các ông cấm phá rừng nhưng chính các ổng lại khoét kiệt rừng. Dựng biệt phủ bằng gỗ quý, các ông lấy đâu nếu không phá cả cánh rừng nguyên sinh, bàn ghế giường tủ nhà các ông toàn bằng gỗ quý, lấy đâu nếu không phá rừng, lâm tặc có người của các ông, dung dưỡng cho lâm tặc nên chính các ông cũng là lâm tặc. Lâm tặc đầu sỏ thế này mà không chống, chỉ chống lâm tặc con thì nên trò trống gì. Không phải cứ lên rừng mới giữ được rừng mà phải chống phá rừng từ trong các cơ quan văn phòng, trong giới lãnh đạo, từ đầu não trung tâm bảo vệ rừng.
Véo chậc lưỡi cảm thán:
- Mầm phá rừng tự đầu não mà ra nên chi bảo vệ đi phá rừng, kiểm lâm hóa lâm tặc, thế này thì rừng ơi rừng ơi còn đâu còn đâu!
17-11-23
Facebook, 21-11-23,10L, 1cs
Trả lờiXóa22-1-24,10L, 2bl, 2cs