TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Thuở nhỏ, mỗi lần Bá Du có lỗi, mẹ thường đánh đòn. Một hôm, bị đòn, Bá Du khóc mãi không chịu nín, mẹ ngạc nhiên hỏi thì Du thưa: Những lần trước mẹ đánh đau, con biết mẹ còn khoẻ. Lần này mẹ đánh nhưng con không thấy đau, biết mẹ đã già yếu, nghĩ thương mẹ mà khóc. Chuyện Du hiếu thảo, ai nghe mà chẳng cảm động.
Lớn lên, tuy nhiều người khuyên ngăn rằng quan trường hiểm hóc cần tránh xa để giữ phẩm hạnh nhưng Du một hai gia nhập, quyết chí thăng tiến.
Nhập quan trường, Du làm việc dưới trướng sếp, thờ sếp còn hơn cha mẹ. Còn sếp thì coi du như cái bị thịt, nóng lên là đổ giận tống bẩn vào, quát tháo rủa sả bất kể Du có lỗi hay không. Mỗi lần bị mắng chửi, Du đều cung kính cúi đầu, không chút sắc giận. Ra ngoài, Du càng hí hửng khoe với mọi người rằng được nghe sếp chửi quá chừng đã tai lỗ tai. Du tự hào rằng thương cho roi cho vọt ghét cho ngọt cho bùi, sếp chửi vì sếp yêu, càng chửi càng yêu, vậy là phúc đức cho mình. Nhờ nhũn nhặn vậy mà được sếp chiếu cố nâng đỡ từ nhân viên quèn đưa vào cốt cán , đề bạt lên phó phòng rồi lên trưởng phòng, cai quản cả một đầu mối.
Có lần Du sai phạm lớn, sếp không quát tháo như xưa, chỉ khuyên bảo nhẹ nhàng nhưng bị Du quát trở lại. Ra ngoài, Du còn toang toác: Trước đây ông nhịn chứ nay đừng hòng, động đến sợi lông là ông quật tới số! Và rồi Du ra mặt ủng hộ ông phó lâu nay ngấm ngầm kình địch với ông sếp. Người ta ngạc nhiên vì thái độ quay ngoắt trăm tám chục độ của sếp và Du. Khươi cạy mãi, Du mới chịu hé:
- Trước đây thái độ ổng dữ dằn, mình không có lỗi cũng quát chửi chứng tỏ thế ổng còn mạnh. Còn nay, lỗi mình ràng ràng mà ổng hạ giọng xuống nước chứng tỏ ổng đang sa cơ. Sợ gì kẻ thất thế, cần thì quật luôn ít đòn cho đi bụi luôn.
Một thời gian ngắn, sếp bị buộc về hưu sớm, ông phó lên thay, Du được xếp vào hạng công thần, trọng dụng tối đa. Bấy giờ người ta mới nghiệm thấy lời Du y như kinh. Có kẻ khen Du nhìn xa trông rộng, cương nhu đúng mực, nhạy bén với thời thế. Có kẻ chê Du bất nghĩa, ăn cháo đá bát, cơ hội… Mỗi người một ý, có điều ai cũng tiếc cho Bá Du xưa mà sợ Bá Du nay.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét