BÚT NGUYÊN TỬ
ảnh internet
Tiếng là trường vùng sâu vùng xa, mới thành lập, trăm bề khó khăn nào cơ sở vật chất, điều kiện học tập, khả năng giảng dạy… thế mà xuất quân trận đầu đánh cái đã thắng quá đậm. Tỉ lệ tốt nghiệp trăm phần trăm giúp trường trở thành trường thủ khoa của tỉnh và cả nước, thành ngọn cờ đầu của ngành giáo dục đào tạo.
Vinh quang, địa phương phấn khởi, nhân dân tin tưởng, phụ huynh học sinh vui mừng; trường có cơ hội ngẩng mặt khoe mình; các cơ sở khác có bề dày kinh nghiệm, đội ngũ mạnh, cơ ngơi bề thế cũng phải ngả mũ xin chào.
Thế nhưng trong tiệc liên hoan nội bộ, thầy phó hiệu nâng li chúc mừng thắng lợi, thầy hiệu thay vì cưa cụng rôm rả lại ưu tư. Thầy bảo lo vì đậu tốt nghiệp tuyệt đối nhưng thi đại học cũng hỏng tuyệt đối thì khó ăn khó nói. Thầy phó hiệu xuê xoa bảo mình lấy lí do vùng sâu vùng xa, học sinh nghèo chỉ thi vào trung cấp, cao đẳng, không có điều kiện vào đại học, thế là tránh đạn. Vô!
Thầy hiệu vô nhưng rồi lại ưu tư. Thầy bảo đạt đỉnh cao thế này mình sẽ thành ngọn cờ, cấp trên sẽ lấy làm điểm chỉ đạo, các đơn vị khác sẽ đua nhau tới tham quan học tập dự giờ thăm lớp không khéo lòi chuyện … Thầy phó hiệu cười hì hì rằng phát huy kinh nghiệm giam chân đánh vòng ngoài điệu hổ li sơn, chỉ cho họ nghe báo cáo rồi kéo đi thâm nhập ẩm thực địa phương là êm trời. Nếu họ một hai đòi dự để coi việc dạy việc học thì cứ cho giáo viên dạy trước rồi biểu diễn trở lại cho mà xem là xong. Lo gì, vô!
Thầy hiệu cũng vô nhưng lại ưu tư. Thầy bảo đến kì thi tốt nghiệp năm sau biết đâu người ta lại thanh tra giám sát gắt, mình đang đầu bảng không khéo tụt xuống đội sổ thì biết chui vào đâu! Leo lưng cọp rồi, đeo hay xuống gì cũng chết, nguy! Thầy phó hiệu khục khặc bảo tùy cơ ứng biến, còn cả năm trời lo hơi bị sớm đấy, hơn nữa thành tích trường ta là thành tích của ngành, của địa phương, của nhân dân, ai cũng phải chung sức bảo vệ chứ phải một mình mình lo đâu. Lo gì cho ốm, vô!
Thầy hiệu phấn khởi bảo tính chuyện cỡi trâu nào ngờ cỡi luôn cọp, được sướng cứ sướng, vô đi, trăm phần trăm!
7-2011
Facebook, 16-9-23,25L, 3bl, 2cs
Trả lờiXóaNguyễn Ngọc Sơn-Ui ,giữa thật và giả ,công và tội ,chăm phần chăm và ko phần chăm chỉ cách nhau 1 sợi chỉ thôi.Nê f giáo dục xứ ta như 1 đống rối nùi.Khi cụ nháy làm thượng thư ,ai cũng tưởng là ngon lắm ,nhưng khi cụ bỏ dùi thì đâu vẫn hoàn đấy.Bài ca vũ như cẩn lại tiếp tục được cả dàn đồng ca xướng lên vang trời.Ô hô!