TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Thuê miếng đất của Ất để trồng trọt, ngày nào Giáp cũng đào cuốc làm cỏ trồng thứ này thứ khác, Ất rảnh rổi thường sang coi.
Một lần, đào bật lát cuốc lên thấy khoẻn vàng sáng chóe, xem kĩ đúng vàng thật, Giáp định cho vào túi thì Ất ngăn lại bảo của mình. Giáp cự nự rằng vàng của Ất thì Ất phải cất trong rương trong tủ sao lại đem quăng ra ngoài đất, Giáp không đào lên thì sao mà biết. Ất không chịu bảo chỉ cho Giáp thuê đất trồng trọt chứ không phải để đào khoáng sản, Giáp có quyền khai thác chất bổ dưỡng trong đất để nuôi cây còn đây là vàng, không liên quan gì cây trồng. Ất còn bảo ngày nào Giáp cũng đào nhưng chỉ lần này Ất ngó thấy, còn các lần khác hốt bao nhiêu vàng ai mà biết.
Giáp đuối lí, nghĩ cũng là của phù vân nên giao cho Ất.
Thế rồi Ất bỏ hết công việc, ngày nào cũng theo sát việc đào bới của Giáp. Một lần, Giáp đào nhằm vật cưng cứng, lôi lên cả bộ xương. Có Ất, Giáp nhắc lại lời lẽ trước rồi giao nguyên gói cho. Ất cứng họng. Giáp còn đe hỏi xương ai, sao lại ở đất ông, hay ông có liên quan đến cái chết của người này. Ất hoảng hốt chối đây đẩy, xin trả lại chỉ vàng trước, tình cảm thêm một chỉ nữa nhờ Giáp di tản bộ xương khỏi hiện trường. Giáp đắc ý xách đùm xương về rồi phóng tin đào được hài cốt lính ngoại, chuyến này lời to.
Ất nghe tin, ôm luôn mấy cây vàng ba chân bốn cẳng tới nhà Giáp xin chuộc. Kiểm định về sau mới biết lá gói xương súc vật. Sau này, nhiều người gặp Giáp thường ghé tai hỏi kín rằng học mánh đâu hay thế, Giáp kín đáo bật mí:
-
Cũng nhờ thằng Ất chỉ dạy cho mà nên.
1999
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét