TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Sếp trưởng tân gia, ai nấy đăm chiêu, không khí cơ quan trầm xuống nhưng căng thẳng hẳn. Trước đây, ai có chuyện vui chuyện buồn gì thì cả cơ quan hùn lại, kẻ ít người nhiều. Bây giờ khác hẳn rồi, tự ai nấy lo, không ai “bật mí” với ai cả. Mà dẫu có bật mí cũng chẳng ai tin. Chuyện tế nhị mà! Anh phải tự xét cái bản thân mình, biết mình phải đi bao nhiêu, thế thôi!
Bảy Chạch giác ngộ cao nên lẳng lặng chuẩn bị, chỉ độc vợ y biết. Thấy chồng gói theo hai chỉ, vợ Chạch níu lại cản:
- Đi gì nhiều vậy? Tân gia thì người ta đi món nào đó từ một trăm đến hai trăm nghìn, cao lắm là ba trăm. Ai đời gói cả vốn liếng ném vào miệng cọp, làm chi vậy?
Bảy Chạch cười lạt:
- Trời đất, rõ đờn bà tè không qua ngọn cỏ nên chi suy nghĩ lệt bệt ngắn tầm. Phải biết rằng giúp sếp chính là giúp mình, mừng sếp tức là tự mừng cho mình. Chính lúc này đây, gói này đây là thước đo tình cảm và lòng tận trung với sếp. – Chạch hạ giọng- Cứ yên tâm, sổ sách ghi lại đầy đủ cả, không mất đâu. Sếp chiếu cố ghi nhận cho thì bù lại mấy chốc. Hiểu chưa?
2010
Facebook, 30-9-24,10L, 1cs
Trả lờiXóa