Ảnh internet
Vùng nọ tự dưng xảy ra nạn mất gà vịt. Đêm
khuya, khi mọi người yên ngủ thường rộn lên tiếng kêu quang quác, đập cánh sán
sạt, chủ nhà vùng dậy đốt đuốc soi tìm, lần nào cũng vậy, không mất gà cũng mất
vịt. Trên đường còn vương vải ba thứ
nhớt nhát tanh tưởi, vài đám lông gà lông vịt dính máu tung tóe. Có người bạo
gan rình xem thì thoáng thấy một vật
hình thù khi như lươn khi như cáo, ẩn
hiện lúc trườn lúc bò, lúc đi thẳng như người. Nhiều người đoán là lươn già hóa
cáo đi tác quái.
Có thể loài lươn hóa
quái này sống dưới miếu thổ thần bởi lần nào truy tìm tới đây cũng mất tăm dấu
vết. Nghi vậy nhưng không ai dám nghĩ tới chuyện đào tìm vì sợ động vào đất
thiêng, dính tới chuyện an nguy cả vùng.
Đặt trúm lớn, gài bẫy
sập đều không ăn thua. Đêm, cả chục lần dân chúng kinh hoàng chộn rộn. Dân tình
ta thán, tiếng kêu động đến thiên đình, Ngọc hoàng phải sai thiên quan thiên
tướng xuống tra xét.
Nhận lệnh, thiên quan
khẩn cấp bay xuống trần, dàn bày trăm thứ hình cụ, khua chiêng nổi trống thị
oai, dùng thiên lí nhãn soi tìm không thấy, lấy kiếng chiếu yêu rà kiếm cũng
không thấy yêu quái hiện hình, dùng thuật bấm độn truy sát cũng không ra. Thiên
quan đành rút về trời báo cáo là do nhân tình nhiễu sự, lắm kẻ bịa đặt đồn đãi
làm rối nhân tâm thế đạo. Ngọc hoàng giận lắm, xuống chiếu quở trách nặng và
cũng từ đó ít lưu tâm chuyện trần gian.
Yêu quái lọt cả lưới
trời càng ra sức tác oai, chẳng kiêng e
gì nữa. Không những gà vịt mà cả heo chó, đồ ăn thức uống cũng không từ, lắm
khi lươn quái còn lén cả vào buồng ngủ nhà, mình mẩy nhớt nhát lạnh tanh như từ
cõi âm ti vừa đến. Thế nên, trời vừa sập tối là nhà nhà đóng cửa, phập phồng
canh gác, không khí lo sợ bao trùm.
Cuối cùng, mọi người
mới sực nhớ ra rằng vua bếp vốn thông minh và hay giúp người liền kéo nhau tới
cầu cứu. Táo quân bảo mọi người đừng làm kinh động, hễ khi nào nghe gọi thì hãy
ập ra. Táo quân lặng lẽ theo dõi dấu
vết, đợi lươn quái đi qua liên lấy tro bếp rắc một lớp thật dày xong gõ kẻng
báo động. Mọi người ào ra. Lươn quái hoảng hồn trườn theo lối cũ nhưng lủi đến đâu
đều bị tro bếp dính làm khô hết lớp nhờn đến đấy, vô phương vùng vẫy, chẳng
biến đi đâu được nữa, lăn kềnh ra chịu trận.
Mỗi người một gậy vừa
đánh vừa reo. Đêm ấy, nhà nhà chong đèn ca hát. Lươn quái chết, mùi tanh tưởi
bốc nồng nặc suốt mấy ngày trời. Cũng đêm ấy, ngôi miếu thổ thần bỗng đổ ụp,
ngó xuống thấy lông thú vật ngập đầy,
người ta phải phóng hỏa đốt để trừ khử. Chỗ đó sau này hết thiêng nhưng vẫn um tùm
rậm rạp, thường gọi là huyệt Cồn Lươn.
4 tháng 12, 2016Facebook- Quang Đa Võ, Thuy Phuong Tang and 3 others
Trả lờiXóaPhuong Thao Truong Thi -Hay thật !
9 tháng 3, 2018Oanh Dương, Lê Đức Tải and 21 others
Hong Donhu Tên huyệt lạ .