BÚT NGUYÊN TỬ
ảnh internet
Ba Gác bảo ở xứ sở mình tới đâu cũng nghe quy hoạch thậm chí có cả quy hoạch mồm.
Hai Grab ngạc nhiên hồ nghi:
TIỂU TỬ VĂN
ảnh internet
Bìm Bịp băn khoăn rằng mình không ra gì mà muốn người ta tin thì phải làm sao. Cáo Sư bảo chỉ có cách nói láo, khoa trương phóng đại mình tài ba, sáng suốt, vĩ đại…
- Nhưng láo mãi lộ tẩy, càng láo chúng càng ghê tởm, cho là khoác lác, xảo trá, bịp bợm thì sao?
Cáo Sư đắn đo một chặp rồi bảo:
ảnh internet
Hai cha con Trùm Hùm và Thủ Vằn làm quan sản đồng triều. Bàn mưu, Thủ Vằn khoe tâm đắc Tây du kí với chuyện Phật bà Quan Âm bày cho Tam Tạng mánh đội kim cô lên đầu Tề Thiên. Kim cô là một loại vòng bùa, niệm chú thì thít vào gây đau đớn không sao chịu thấu. Dẫu từng đại náo thiên cung, Tề Thiên cũng phải phủ phục đầu hàng. Thời buổi quan trường hiểm ác này mà có chiếc vòng đó để trị đối thủ thì hay biết mấy.
Trùm Hùm chê:
TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Trước đây người ta nói đến giặc giã, giặc cướp, giặc ngoại xâm sau này lại có thêm giặc nội xâm để chỉ bọn tham nhũng, bây giờ y lại thêm vào giặc đồng chí. Hỏi giặc đồng chí là thứ giặc gì, y bảo đó là giặc nội xâm lẫn giặc ngoại xâm.
Ngoáy lỗ tai cho sạch xin nghe, y giảng:
TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Đại hội vào mùa, đủ thứ, dự đại hội này xong đến dự đại hội khác, bọn mồm, tai, óc đua nhau khoe mệt.
Mồm loa loa: - Đại biểu, đại diện, là mồm ăn mồm nói, phải ngôn luận liên tù tì nào báo cáo, tham luận, hội ý, bàn thảo, trao đổi trong hội trường chưa đủ còn trao đổi hành lang, cái miệng không khi nào ngớt. Nói mệt!
TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Ba Gác triết lí rằng tiếng cười có khi vui, có khi bí hiểm độc địa còn tiếng khóc bao giờ cũng nhân bản. Trong chuyện Tam Quốc, Tào Tháo thường cười cả những khi bế tắc, không biết thừa tướng vui hay âm mưu thủ đoạn gì, ai cũng sợ. Còn Lưu Bị động cái là khóc nên được tiếng nhân hậu.
Hai Grab khươi:
TIỂU TỬ VĂN
ảnh internet
Người ta dựa vào kinh tế để phân định ra các nước phát triển nhất (nhóm G7), các nước phát triển, các nước đang phát triển (thay vì gọi chậm tiến nghe bất lịch sự, phản cảm quá) và nghe đâu có bà nọ cho rằng VN không thuộc các nước trên mà là nước không chịu phát triển. Riêng y thì gọi là nước ghét phát triển.
Có người bác:
TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Ba Quắn than thở rằng hết tỉnh đến thành, đâu đâu cũng nghe chuyện lãnh đạo ăn đất, không chỉ quý ngài bí thư chủ tịch mà mà còn cả tổ chức, tập thể. Vừa rồi, cả ban thường vụ tỉnh ủy Bình Dương bị kỉ luật, có thư xin lỗi nhân dân vì sai phạm đất đai nữa đấy. Rồi đặt vấn đề:
TIỂU TỬ VĂN
ảnh internet
Nghe hô hào xã hội hóa, nhà nước và nhân dân cùng làm, Ngò Gai bực bội:
- Đường sá lầy lội, kêu ngóng biết bao mùa mưa nắng nhà nước không ngó tới, dân góp tiền lót đá trải nhựa cho thuận tiện đi lại thì xã phường cho rằng tự phát tùy tiện, điều lực lượng xe cộ xuống cày ủi phá bỏ. Dân chịu!
TIỂU TỬ VĂN
ảnh internet
Lên gân phê phán chế độ tư bản, Tam Giác bảo giáo khoa Mác Lê dạy rằng bọn tư sản giàu có là do bóc lột giới lao động nhất là công nhân. Giai cấp vô sản ngày càng bần cùng, hố sâu cách biệt giàu nghèo càng khơi sâu, mâu thuẫn xã hội ngày càng lớn đòi hỏi phải tiến hành cách mạng để lật đổ giai cấp tư sản thống trị.
Nghe tán, Lục Lăng đột ngột hỏi:
TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Tư Oi nhắc câu ngạn ngữ phương Tây rằng Hãy cho tôi biết bạn anh là ai, tôi sẽ nói anh là người thế nào. Rồi giải thích:
- Tâm đầu ý hợp, tính cách và ý hướng giống nhau mới chơi với nhau nên chỉ cần biết một người là có thể suy ra cả đám. Nói ngưu tầm ngưu mã tầm mã cũng theo nghĩa đó.
TIỂU TỬ VĂN
ảnh internet
Đám đệ tử gia nhập giới quan trường Tà Đạo, Tà Sư hiểu dụ rằng muốn vững ngôi quan phải được dân tin yêu. Nhưng rồi lại thòng một câu rằng để dân tin yêu phải tùy tình hình, có sách lược. Hỏi sách lược thế nào, ngài không nói mà giao Tà Tử giải thích.
Tà Tử đặt trở lại vấn đề rằng muốn dân tin yêu phải thế nào, một đệ tử tán theo bài:
TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Y khoe rằng mình có tài chạy nào chạy ghế, chạy chức chạy quyền, nào chạy việc, chạy biên chế, chạy lên sao, nâng bậc, nào chạy hồ sơ tâm thần giảm án chạy tội, nào chạy điểm, chạy bằng, chạy học hàm học vị, nào chạy bằng khen, huy chương , huân chương, nào chạy danh hiệu ưu tú, nhân dân, nào chạy dự án… Trăm thứ!
ảnh internet
Sói cha chết, sói con lên ngôi chúa rừng liền xuống chiếu chiêu an, truyền đại cáo khắp chốn để yên lòng chúng loài.
Dê con đọc được liền hí hửng về mách dê mẹ rằng chúa sói mới luôn đề cao loài ăn cỏ. Một của loài ăn cỏ, hai vì loài ăn cỏ, nào loài ăn cỏ biết, loài ăn cỏ bàn, loài ăn cỏ kiểm tra, loài ăn cỏ hưởng. Thậm chí sói chúa còn xưng là con em loài ăn cỏ, nguyện làm đầy tớ thật trung thành của loài ăn cỏ nữa. Dê con nhảy nhót reo vui:
BÚT NGUYÊN TỬ
ảnh internet
Hai Ngố tán thán rằng tìm ra lửa và tư tưởng làm chủ tập thể là hai phát kiến lớn của nhân loại, làm chủ tập thể lại là lí luận do bác Duẩn nhà ta đề xướng đấy, vinh hạnh chưa!
Ai cũng thắc mắc không biết làm chủ tập thể là làm chủ thế nào. Hai Ngố bảo đó là không riêng ai làm chủ cả mà mọi người trong tập thể đều cùng làm chủ. Hỏi thế làm chủ tập thể có hay hơn, tốt hơn làm chủ cá thể không, y đáp:
ảnh internet
Bình loạn ba chuyện khoác lác, Xì Dầu bảo:
- Cho nói khoác chút cũng được chứ đã xin thì đừng khoác lác. Kẻ giàu khoác lác còn có người nghe chứ ăn mày mà khoác lác có nước treo mồm.
Tương Ớt nói ngược lại:
- Cho không nên nói khoác còn xin cứ việc khoác lác.
Hỏi sao suy nghĩ lạ lùng kì quặc vậy, y bảo:
ảnh internet
Trùm Cẩu lên lớp chủ trương đường lối chính sách, xong buổi giảng hỏi thuộc hạ:
- Tao nói vậy tụi nó có tin không?
Bọn thuộc hạ rối rít:
- Thấy chúng nó cặm cụi ghi chép, không đứa nào cười, cuối buổi còn vỗ tay nữa. Như vậy là chúng đã tin tưởng trăm phần trăm rồi!
Trùm Cẩu dè chừng:
BÚT NGUYÊN TỬ
ảnh internet
Rau Răm kể rằng thời kì nô lệ, chủ nô đem nộ lệ có đóng dấu của mình ra chợ bán. Các chủ nô khác tới mua, nắn tay nắn chân xem cơ bắp săn hay nhão, sức vóc thế nào, xem tai mắt mồm miệng răng cỏ còn tốt không, bệnh tật gì không, đắn đo cân nhắc nặng nhẹ rồi ngả giá, chẳng khác gì mua một con vật. Nô lệ là một loại người- vật, xã hội nô lệ là thời kì tàn bạo nhất trong lịch sử đã qua từ lâu, ngày nay con người được bình đẳng, được giải phóng.
ảnh internet
Nghe ai nói chuyện, Dưa Leo thường hay móc một câu: Có nói không thôi, dóc cũng dóc in ít vừa vừa cho người ta tin. Có lần bị Củ Cải vặn: Dóc nhiều dóc ít cũng là dóc, là sai sự thật, cớ sao tin. Dưa Leo thanh minh:
ảnh internet
Hướng dẫn việc cai quản bọn quan lại, Trùm Cầy cho bọn đại phu lần lượt nêu cách thức xem chúng làm ăn thế nào để cho ý kiến chỉ đạo.
Trưởng Vện lên tiếng rằng phải quản lí tư tưởng, xem có vững vàng lập trường quan điểm, có dao động ngả nghiêng, tả khuynh hữu khuynh gì không, tin tưởng tuyệt đối hay tự diễn biến chuyển hóa…
ảnh internet
Chắt Chắt ngẫm nghĩ:
- Xưa có tục kiêng húy, không gọi đích danh tên người ta nhất là người chết mà gọi trại ra, có khi nể nang còn gọi tên con thay cho tên cha mẹ. Đi thi, đến tên vua chúa lăng miếu hoàng tộc phải viết thiếu nét nếu không sẽ phạm trường quy, bị đánh hỏng đã đành mà có khi lĩnh trọng tội.
Chần Chần hưởng ứng tiếp: