Vốn là
dân ghiền thế mà quán ca cổ mở ì xèo đầu xã cả năm nay vẫn chưa hề ghé chân, gì
mà vô tâm với âm nhạc truyền thống đến vậy, Tư Quèo rủ Ba Quẹt và Hai Quê gom
một mớ thâm nhập cho thỏa tình.
Ra về, Tư Quèo hí hửng:
- Nói
quán ca cổ hèn chi ca câu cần cổ, ca kéo cần cổ, ca quặp cần cổ, ca quèo cần
cổ… đủ thứ.
Ba Quẹt
cũng gục gặc:
- Tên
quán thế mà ý nghĩa, chỉ cần xoay hai tiếng ca cổ là ra đủ thứ. Này nhé: ca a ca hỏi cổ- ca cổ, cô a ca hỏi cả- cô cả,
cả ô cô- cả cô, cổ a ca- cổ ca…
Tư Quèo
xí một cái:
- Làm gì mà ú ú ớ ớ như trẻ
con học vần vậy cha?
Ba Quẹt khúc khích:
- Thì bởi đi ca cổ nên chi trẻ
lại ấy mà!
Hai Quê xùy một cái mắng:
- Làm ơn dẹp giùm mấy cái loa
lại, coi chừng mấy bả nghe được
mấy bả “vặn cổ” hết ca, ở đó mà ca cổ cổ ca cả cô.
Hừm!
2006-11vl
Facebook- Like: Quyen Nguyen, Quoc Viet Phan and 6 others
Trả lờiXóaQuang Đa Võ- Thôi đừng có mộng mơ mơ mộng mông mợ
Lạ gì trò bầu bán bán bầu bấu bàn
( 5 cục chế dzui )