TIỂU TỬ VĂN
Xưa có chuyện ta hay ta giỏi ta tài ta nhất, ta là đỉnh cao trí tuệ loài người, là lương tâm thời đại. Chính nhà thơ cộng sản Tố Hữu cũng phải thốt lên: Ta là ta mà vẫn cứ mê ta. Ta thần kì lớn lao vậy đó!
Một thời gian nguội bớt bây giờ lại
sôi lên, đến đâu cũng nghe nổ. Ta
bây giờ gom tụ cả thế giới, tóm thâu các
thành quả văn minh. Nơi hí hửng ta là tiểu Paris, nơi vỗ ngực ta là Paris- kinh
đô ánh sáng, nơi tự hào ta là Dubai, nơi xem mình là Singapore… Rồi địa phương này lên gân đầu tàu, địa phương
kia gồng mình trung tâm, địa phương nọ nổi cơn xem mình thủ phủ, có tỉnh nghèo nhất cũng trụ thế vươn vai múa men bảo ta
là thần đồng kinh tế… Xứ nọ bét tòe loe vẫn vênh vang là nơi đáng sống, rồi phán một câu đầy âm khí nghe lạnh gáy rằng ai chưa đến Đà Nẽng thì chết chưa nhắm mắt...
Quán triệt sâu sắc tinh thần Tư tưởng không thông mang bi đông không nổi,
tư tưởng thông rồi xẻ núi lấp sông.
Muốn thông phải đột phá tư tưởng bằng
cách nổ, càng nghèo khó càng phải nổ, nổ để vượt qua khó khăn thẳng đường thắng
lợi.
Thua lỗ thất thoát nợ nần khó khăn lạc
hậu không thành vấn đề, đua nhau vỗ tay rào rào, thét gào nhiệt liệt, tự sướng đã. Thằng dân khổ- mặc, anh sướng tôi sướng, sướng triền miên, sướng như
điên, sướng tới mây xanh.
Trên nổ dưới nổ, dịch nổ bùng lên.
8-2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét