TIỂU TỬ VĂN
ảnh internet
Dòng
họ cọp thay nhau làm chúa sơn lâm, muôn vật phải đổ máu để hiến tế, chỉ nghe một
tiếng cọp gầm cũng đủ kinh hoàng hàng mấy dặm. Đến khi nghe một ông cọp già yếu
phải lui về hang, cọp mới lên thay, Bò rừng
nén không nổi nỗi đau, khóc rống.
Mới hỏi: - Phải chăng nghĩ đến chuyện bạo chúa sau tàn bạo hơn bạo chúa trước mà
khóc?
Đáp: - Đúng!
- Thế bạo chúa đã lui về hang không còn đáng sợ nữa
sao?
- Còn rất đáng sợ.
- Sợ gì?
- Bây giờ nó già yếu lui về hang nhưng muôn loài phải
tiếp tục cung đốn cống nạp tẩm bổ cho nó. Già cả nay trở mình mai oải gió lại
phải lo chăm sóc đặc biệt, lo cho nó từng li từng tí để kéo dài tuổi thọ. Đến
khi nó chết thì cả rừng phải để tang, tiếp tục hiến tế hàng loạt sinh mạng. Đã
là cọp thì khi nào cũng là hiểm họa đối với muôn loài. Cọp sống, cả rừng đã khốn
khổ, cọp chết, cả rừng lại lao đao. Mà đâu phải một hai con, cả bầy. Than xong,
khóc rống.
9-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét