MỤC LỤC BLOG

Thứ Bảy, 4 tháng 1, 2014

TƯỢNG

BÚT NGUYÊN TỬ   
Ảnh internet 
         Bức tượng hoàn thành, nhà điêu khắc đặt lên cao cho mọi người xem.
         Người người ngắm nghía tấm tắc  khen đường nét siêu thoát, tượng có hồn … Rồi đồng thanh chúc mừng tác giả có được đứa con tinh thần quý giá, một tác phẩm nghệ thuật xuất sắc. Nhà điêu khắc lâng lâng hạnh phúc.
         Bức tượng được mua với giá cao. Sau đó, người ta hô thần nhập tượng rồi rước vào miếu, đặt lên bàn thờ cho mọi người ngưỡng vọng cầu cúng. Ngày  ngày, thập phương lũ lượt chiêm bái sì sụp van vái.Một lần, nhà điêu khắc có dịp vào thăm, người giữ miếu giới thiệu là tượng thần linh thiêng, nên đốt nhang cầu nguyện để thần ban phúc. Nhà điêu  khắc lắc đầu: 
         - Chính tay tôi tạc ra bức tượng này, nó là con đẻ của tôi, nó không lạy tôi thì thôi chứ sao tôi phải lạy nó!
         Người giữ miếu tỏ vẻ giận. Một người khách nãy giờ để ý hiểu chuyện, khuyên:
          - Nhập gia tùy tục, nên thắp nhang vái tượng như người ta, biết đâu đây cũng là điều hay, đáng mừng! 
           - Hay ho đáng  mừng gì?
          - Cũng giống như con ông đẻ nhưng bây giờ nó làm vua, lên chức lên bậc, nó không còn là con ông nữa mà là người của thiên hạ, con trời rồi! Là thần dân, ông phải chấp tay quỳ lạy nó, cung kính bẩm tâu, gọi là hoàng thượng chứ gọi là thằng là con kiểu ông đẻ nó ra là phạm thượng đấy!
           Nhà điêu khắc bần thần nhưng rồi sợ rút phép thông công nên đành phải  thắp nhang thành kính đảnh lễ tượng thần xin được phù hộ.

10- 2011

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét