MỤC LỤC BLOG

Thứ Ba, 7 tháng 1, 2014

Ngụ ngôn CÁO

TIỂU TỬ VĂN
ảnh internet

            Sau tiết mục “bình loạn” thời sự chính trị, đề tài chuyển qua ngụ ngôn. Ba Khía  kể:
               - Hổ hay bắt các giống vật khác để ăn thịt. Một hôm, tóm được cáo, cáo bảo: - "Liệu hồn, chớ động đến ta mà chết. Ta là sứ giả trời sai xuống làm chúa loài thú, ngươi động đến ta là bị trời phạt hại thân ngay lập tức. Không tin thì để ta đi trước, ngươi theo sau, xem cho biết loài thú nào thấy ta cũng đều sợ hãi trốn thoát".
         Hổ bèn  buông ra và đi theo cáo. Quả nhiên, bách thú trông thấy hổ đều hoảng hốt chạy  trốn. Hổ cứ tưởng các giống vật sợ  cáo mà chạy.
          Bảy Cạnh nghe, trề môi:
          - Ngụ ngôn đó xưa rồi, nay khác. Rằng có con cáo nọ chuyên kè kè cắp tráp theo hầu hạ lão cọp. Lão cọp đến đâu, muông thú đều sợ hãi vái lạy tung hô. Đi sau phần dưới đuôi cọp, cáo cũng lây hưởng chút vinh quang. Lâu ngày nhập tâm thành thói, cứ tưởng muôn loài sợ hãi mình nên càng câng câng hách dịch ra mặt.
          Ngày nọ, cọp đi vắng, cáo quen mòi tưởng bở, ngông nghênh xộc vào rừng một mình liền bị beo vồ một phát rồi quẳng cho các loài thú xé thịt.
          Đến đây, Tư Châm bình:
          - Rõ cái loài cáo bẩn thỉu hôi hám, xưa nay chúng đều dựa hơi dựa bóng, toàn là một lũ cáo bịp ba xạo cả.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét