TIỂU TỬ VĂN
Ảnh internet
Ngày nọ, Hoàn Công dạo phố đêm, có
Quản Trọng theo hầu. Thấy quỷ, Hoàn Công nắm tay Quản Trọng giật giật:
- Trọng phụ có thấy gì không?
Quản Trọng thưa:
- Thần không thấy gì cả.
Hoàn Công trở về, nghe người bứt rứt
khó chịu, thẩn thờ như người mất vía rồi sinh ốm, mấy hôm không ngự ra giải quyết công việc, thuốc
thang không khỏi.
May có Cáo Ngao là tham mưu dưới
trướng ra mắt, xin đuổi hết tả hữu, kề tai nói kín rằng:
- Thánh thể se mình, phần tự thân,
phần do quỷ. Phàm chưng năng lượng tán mà không thu lại được thì tinh thần suy
yếu, cái năng lượng ấy bốc lên trên không thông xuống được thì làm cho người ta hay giận dữ cau có, liều
lĩnh. Cái năng lượng ấy tụ lại dưới không vận lên trên được thì làm cho người ta mê lú chóng quên. Cái
năng lượng ấy không lên không xuống, kết giữa bụng thì sinh ra hoảng hốt mơ
màng.
Hoàn Công hỏi:
- Thế còn quỷ, hình dung thế nào?
Cáo Ngao thưa:
- Lúc sắc sảo tài tử, lúc ỏn ẻn thục nữ, lúc ngơ ngác
nai vàng. Biến hình ngon mắt, thường đắp tí áo, dán chút quần, da bợt phấn, môi
choét lòm, ngực tới cằm, mười móng đỏ… Ai trông thấy rồi thì làm nên nghiệp hủ
hóa.
Hoàn Công vối có chí hủ hóa, nghe tả, hớn hở mà rằng:
- Y chóc! Ta cũng trông thấy như thế đấy. Nhưng giờ
tìm gặp ở đâu?
- Khắp! Đất có động thổ, sông có động
đò, núi có hang quái, biển có hạm đội, đường có yêu gốc cây bờ lùm, cửa hàng có
ổ quỷ, khách sạn có phòng ma. Thậm chí trên không trung có yêu nhảy dù nữa! Đầy
rẫy!
Hoàn Công vùng đứng dậy, sửa mũ mặc
áo, thúc Cáo Ngao đánh xe tới ngay Hotel- Restaurant- Dancing- Karaoke nghỉ
phòng đặc biệt rồi cắt luôn hộ khẩu ở đó.
Từ Facebook: Like: 16 Bá Đoàn, Lua Hai and 14 others
Trả lờiXóaNam Nguyễn- Đọc bài của bác khổ quá, hôm thì phải vượt tường lửa, hôm thì "ban" host luôn!
Quyen Nguyen- Hoàn Công bí dịch hoan tình
Chỉ có gải qúi, mới chữa lành cho Công.
Duc Quy Nguyen- Dao nhà văn thấu hieu thế nhi,