TIỂU HÙNG TINH
Gọi
là thơ phong trào vì nó cất lên từ phong trào trường. Gọi là thơ cây nhà lá
vườn cũng được vì các thi “sởi” ở đây thấy gì viết nấy để đăng báo tường nội
bộ, không có tham vọng đăng báo khác, lại càng không có tham vọng được công
chúng ngoài trường ghé mắt. Đã gọi cây
nhà lá vườn thì có gì dùng nấy, tiện thể viết ra, tự sản tự tiêu.
Trường Trung học Sư phạm Hậu Giang ngày
trước (sau này là Cao đẳng Sư phạm
Sóc Trăng) có nhiều phong trào sôi nổi, mỗi tổ là một đơn vị thi đua. Bên cạnh
việc dạy học, các hoạt động văn thể mĩ càng làm tập thể gắn bó, mọi người tươi
thêm, hăng hái ra phết. Nói thế chắc chưa đủ sức thuyết phục, xin mời bạn ghé vườn thơ phong trào, trước hết là
cành hoa quyết tâm của tổ Tổng hợp:
Thi đua ta quyết thi đua/ Tổ ta
phấn đấu không thua tổ nào/ Tổ ta có Đức
có Đào/ Thanh Hà chính trị cũng vào tổ ta…
Thơ cũng ngút ngàn khí thế, tràn tính tập thể, đầy tình keo sơn, hừng
hực xông tới. Và đây là lời nhắc nhủ:
Công việc trong tuần/ Nên ghi vào
sổ/ Kẻo rồi bỏ lỡ/ Có tiết không lên/ Chỉ tại “tao quên”/ Vịt gà heo cúi/ Chồng
con mắm muối/ Phải ráng lo xong/ Để sợ ông chồng/ Ổng về ổng giận/ Nổ ra một
trận/ Bể xóm bể làng/ Bị bên Công đoàn/ Cắt tấm gương sáng…
Thấy chưa, có lí có tình, nhắc nhở phê bình mà vẫn cảm thông, vừa nhắc
cô “giỏi việc trường đảm việc chồng” vừa nhắc dượng giáo xìu xìu một chút. Ăm
ắp thông tin, thơ của nữ sĩ này cũng ba tầng bốn nghĩa đấy chứ!
Trường có phong trào thể thao, đặc biệt có một bộ môn mà người người đều
chơi, nam nữ đều chơi, trẻ già đều chơi, không biết cũng chơi… đó là môn bóng
chuyền. Chuyện ngộ lắm chẳng nơi nào có được, đặc biệt ở tổ Toán:
Bác Chắc còng chạy lụm chụm như
rùa bơi/ Vợ đau đẻ ở nhà- mặc kệ cứ chơi/ Nhiệt tình đấu nhưng xách nhằm “ki”
lủng/ Bởi thế nên khi banh văng tới bụng/ Bác đẩy “ki” vào banh rớt bủm xuống
đất luôn.
Nhất vợ nhì trời thế mà dám ham
banh hơn vợ, vợ chuyển bụng thây kệ, mặc cho vượt cạn một mình để lo phong trào
thì dẫu vạn lời cũng bình không nổi!
Nhưng chưa hết đâu thưa quý vị, một đóa hoa nữ thủ:
“Ú hậu” Huyền thọc tay đỡ liên
tiếp/ Con khóc con la càng thêm phần rộn rịp/ Vững tay ki làm điên đảo đối
phương.
Thả con ngoài cho khóc lảy đảy
mà nhảy vào sân, ngoan nè, nín đi con mà dù con có khóc thì cũng mặc, để mẹ
vì cái phong trào đã. Hoan hô!
Phải nói tổ Toán là tổ mạnh về thơ phong trào.
Đến đây, xin quý vị hãy thưởng thức
mùi hương của bông hoa tiếng hát át tiếng rên cho đời thêm mắm muối:
Hát từ lãnh đạo hát ra/ Hát từ
các tổ trường ta hát về/ Phong trào văn nghệ thấy ghê/ Tuổi già lọm cọm khó bề
rượt theo/ Rượt theo ta ráng rượt theo/ Rượt theo cho đến bèo nhèo mới thôi.
Già hết hơi rồi, thấy văn nghệ sôi nổi quá hơi ngán nhưng vẫn ham, quyết
theo, không hát thì rượt, hát không được thì rượt tới số…
Phải dừng, không lại sợ quý vị cũng hăng lên mà rượt theo đến “bèo nhèo” hết xí quách là hỏng!
Thấy chưa, thơ phong trào trường Trung học Sư phạm trước đây đáng yêu
đấy chứ! Hi vọng mấy món đặc sản tự sản tự tiêu này “mua vui cũng được” một hai nụ cười.
13 tháng 2, 2017Facebook- Quyen Nguyen, Quoc Viet Phan and 8 others
Trả lờiXóaQuoc To Cong Bác Tiểu Hùng Tinh đừng có xỏ em nghen.
Lê Hương Phụng Bây gjờ em nghe thiên hạ kháo nhau muốn mau thăng chức phải biết mần thơ phong trào, bởi vậy mặc dù chữ nghĩa chưa đầy ba lá mít em cũng gáng mần thơ tặng xếp đó thầy
Quang Dong Le Ai ai cũng thích phong trào
Tôi đây cũng muốn vượt rào giải say
13 tháng 2, 2017
Lê Hương Phụng- Bây gjờ em nghe thiên hạ kháo nhau muốn mau thăng chức phải biết mần thơ phong trào, bởi vậy mặc dù chữ nghĩa chưa đầy ba lá mít em cũng gáng mần thơ tặng xếp đó thầy
Thơ rằng:
Xếp em uy tín nhất làng
Mới hai nhăm tuổi xếp làm trưởng ban
Mặc dù xếp chẳng đáo quan
Vì đang nghiên cứu ở ngoài Châu âu
Thi thoảng lâu thiệt là lâu
Xếp điện một phát hỏi thăm sự tình
Với xem thử có ai rình
Mà báo thủ tướng qui trình nó sai
Nói ra may thiệt là may
Nếu không có xếp ban nầy chắc tiêu
Thiên hạ chẳng hiểu bao nhiêu
Cứ đè ngay xếp mà kêu bốc mùi
Cái mùi không tiến mà lùi
Làm quan theo kiểu xếp rồng rắn lên
Thằng nào đi trước nằm trên
Đứa nào gia cảnh bần hàn xếp sau
Nói ra đau thiệt là đau
Xếp đâu có muốn hại đời, báo dân
Chỉ vì mấy bác cận thân
Bàn nhau cha chú cắm phần cháu con
Bây gjờ với tấm bằng son
Xếp đi giúp bạn hẹn ngày tái ngô (bỏ nặng cho vần)
A ha à há ô hô...mến chào!