BÚT NGUYÊN TỬ
Ảnh internet
Mặc
Tử lên đến chức công nhân viên nhà nước, đeo mác phó thường dân, ở vào vị trí
tiên phong, được thế làm chủ tập thể làm chủ xã hội làm chủ tự nhiên nhưng vẫn sống đạm bạc chẳng khác gì
thời cổ sơ nguyên thủy..
Một lần gặp gỡ, người
bạn thấy Mặc Tử xốc xếch tiều tụy thì ngạc nhiên rồi khuyên:
- Thời buổi mở cửa,
bác cũng phải đổi mới lên đời đi chứ. Bác thấy không, giờ người ta gấp thì leo máy
bay, tàn tàn thì ngồi xe hơi máy lạnh, bạc lắm cũng tay ga này nọ còn bác cứ
cọc cạch chiếc xe đạp cà tàng nay trật sên mai sút líp mốt xì hơi. Người ta ngự
nhà lầu cỡ năm sao bốn sẹo, lắm kẻ bỏ cả bạc tỉ bao gái thuê phòng, xây biệt
thự cho bồ nhí, còn bác vẫn không thoát nổi khu tập thể ẩm thấp te tua, nhúc
nhích thì va vào nhau, vợ chồng thầm thì hàng xóm còn nghe được, đến không khí
còn không đủ thở. Người ta sáng bồi dưỡng, trưa chiêu đãi, chiều tối tươi mát
nhà hàng còn bác ngày này qua ngày khác rau ráng chay lạt kiêng khem khổ hạnh,
kho quẹt trường kì. Người ta bảo đói cạp đất mà ăn, bác không có cục đất chọi chim lấy gì mà cạp? Bây giờ thiên hạ đua nhau lãng phí của trời, một mình bác
tiết kiệm thì đến đâu mà hành cho khổ xác.
Mặc Tử thở dài:
- Cũng như nhà có mười
đứa con, một đứa cày còn chín đứa kia chơi phá thì đứa cày phải nai lưng mà cày
gấp chục lần mới đủ bù đắp chi phí. Tại sao thế, tại đứa ăn đứa chơi nhiều mà đứa làm ít. Bây giờ
người ta đua nhau tiêu phá lãng phí thì tôi càng phải tiên phong thắt lưng, hàng đầu buộc
bụng, bóp họng trước hết, không thì biết lấy gì cho họ chơi. Phải ráng thôi chứ biết làm sao được!
30 tháng 10, 2016Facebook- Quyen Nguyen, Nguyễn Như Hà and 5 others
Trả lờiXóaVệ Quách Đào- Không tự bóp họng...người cũng bóp hầu!
Quyen Nguyen- Quan tham ăn cắp tiền dân
Đua nhau xây cất, rần sắm xe
Thuế kia dân gánh cổ è
Một làm mười phá, trăm bề khổ dân.
8 tháng 11, 2017Trùm Nhiều Chuyện, Phuc Tran and 16 others- 1 Share
Trùm Nhiều Chuyện Vì nặng quá nên quên mình nặng
Hồ Hạnh Sống giữa bầy nang sói bị đè đầu cưỡi cổ nhưng vẫn phải lo cho mọi ng trong nhà dẫu có nặng cũng phải oằn mình ra mà gánh