TIỂU TỬ VĂN
ảnh internet
Tư
Ổi kể chuyện cây nọ có thần nên xanh tốt. Một tay bài bạc lần thứ nhất mượn thần
cây nên đánh được bạc, y cúng lễ đền ơn rồi xin mượn tiếp lần hai và hứa trả lãi gấp đôi, cây đồng ý. Lần thứ ba y xin mượn tiếp và hứa trả lãi gấp
mười, cây nhất trí cao. Lần này y vừa rút thần hồn xong thì cây héo dần rồi khô
quắt.
Năm Xoài lườm một cái:
- Định móc lò đá giò lái tớ đấy hả?
- Ấy ấy, nói chuyện đời xưa nghe chơi,
có châm chọc ám chỉ ai đâu.
Năm Xoài rầu rĩ:
- Đó khơi lên làm đây xót dạ. Đây có vườn xoài đã hơn chục năm cho trái đều.
Ngày nọ có một tay tới thuê mua hai năm,
trả giá cao trên trời, chồng tiền lần một, tớ làm con tính cho dù mình có chăm
sóc tối đa thì thu hoạch cả chục năm cũng không bằng cho thuê hai năm. Giao hết
cho người ta, mình chẳng phải động tay động chân vẫn thu lợi lớn, sau hai năm mọi
thứ nguyên vẹn về mình, điên gì không đồng ý.
Thế là hợp đồng chồng tiền.
Hợp đồng xong, y tranh thủ phun xịt
bón tưới gọi là đầu tư khoa học kĩ thuật. Năm nào ý cũng cho xoài ra trái hai vụ,
trái sai nặng đặc cây đặc cành, cây cho hơn
tấn quả. Y thu hái trong vòng hai năm rồi trả đúng như hợp đồng. Ai ngờ,
từ ngày y đi khỏi thì cây nào cây nấy úa dần rồi khô queo, bán củi cũng chẳng
ai chịu mua.
Tớ nghĩ khổ đầu sướng sau, mười năm
trồng cây một đời hưởng lộc, còn thu hoạch dài dài tới đời con đời cháu, dè đâu
tham lợi trước mắt để cho y vắt hút hết nhựa làm cây khô máu, tiêu đứt cả vườn.
Tư Ổi nghe qua, cảm thán:
- Tưởng chuyện xưa ai dè chuyện nay, mới hay chuyện
nay đã có từ xưa. Xưa bày nay phải tránh, những chuyện tưởng dễ ăn coi chừng lại
khó xực. Bọn quỷ sứ cao tay, làm ăn với chúng coi chừng bị rút mất thần hồn mà
khô xương héo tủy.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét