TIỂU TỬ VĂN
ảnh internet
ảnh internet
Sáu
Lục Lăng kể một chuyện
Chánh đốc Luồn
bàn với phó đốc Lọt:
-
Lão bí có ả bồ nhí định ém vào sở ta, cơ hội tới, phi vụ buôn lỗ này vô là ăn to
đây.
-
Buôn lỗ, bộ đại ca định mút hay đút ả hả,
chọc vào lỗ ả coi chừng lão bí nổi lôi đình cách cả chì lẫn chài là lỗ tận mạng.
Giờ lão bí gửi thì tính làm sao?
-
Khỏi thi tuyển gì cả, cứ đặc cách đưa vào
rồi cho đi học để hoàn chỉnh chính trị và chuyên môn, trong thời gian đó
đưa ả lên chức phó rồi trưởng phòng, chuẩn bị thăng ả lên phó đốc.
-
Em đang phó đốc, đưa ả lên phó đốc định tống em ra rìa sao?
-
Chú mày không thông minh gì cả, ả lên phó đốc thì lão bí phải đưa chú mày lên
chánh đốc thay anh, còn anh lên phó tỉnh, anh em ta cùng tiến. Món buôn lỗ
này ngon lắm.
Và
rồi kế hoạch buôn lỗ được thực thi ngon trớn, ai cũng được thăng tiến vù vù, lời
to.
Đùng
một cái, bể mánh. Lão bí gấp rút tổ chức cho ả bồ nhí trốn biệt, Luồn và Lọt bị
đem ra thí mạng. Cả hai khóc tru thảm thiết:
-
Buôn lỗ tưởng lời to nào ngờ sụp lỗ huyệt, từ lỗ tới lỗ, lỗ tận mạng, chuyến
này ra đường chắc phải lấy cái quần xà lỏn che mặt.
Ba Tam Giác nãy giờ ngồi nghe, cằn
nhằn:
- Chuyện gì mà cứ lỗ lỗ, hết lỗ này tới lỗ nọ tùm lum thế, ý ông
muốn nói lỗ nào?
Sáu Lục Lăng ỡm ờ mắng:
- Coi lại ả bồ
nhí của lão bí xem, ngoài mấy lỗ trên mặt thì lỗ gì đó chẳng được, rõ ngu lâu!
12-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét