Ngọc
Hoàng hóa trang cỡi phi thuyền bay xuống trần gian tìm hiểu thực tế. Thấy một bọn
người cà lơ phất phơ túm tụm lạy ông đi qua lạy bà đi lại bên đường, ngài vẫy tay chào hỏi:
- Mấy mươi năm xây dựng thiên đường,
của cải tuôn ra dào dạt, quý vị hưởng theo nhu cầu, tha hồ mà ăn, sướng nhé!
Bọn người thưa:
- Dạ đúng, thứ gì cũng ăn, ăn không
chừa một thứ gì.
- Ăn gì mà lắm thế? Ngọc Hoàng ngạc
nhiên.
- Ăn đất đai nhà cửa, ăn đường sá
sông ngòi, ăn dự án, ăn tham ăn bẩn, ăn luôn mồ hôi xương máu…
- Ý muốn nói ăn trộm ăn cắp hả?
- Không chỉ ăn trộm ăn cắp mà ăn cướp,
cướp đêm cướp ngày, cướp đất, cướp
đường, cướp trên công đường, ăn cướp…
- Thế các ngươi có ăn gì không?
- Chúng nó trên ăn dưới ăn, trong ăn
ngoài ăn, lớn ăn lớn nhỏ ăn nhỏ, ăn có bè cánh có phe nhóm nên chúng con chỉ
còn nước đi ăn mày.
Ngọc Hoàng giật mình nhìn kĩ, té ra một bọn người xanh xao ốm o xo
bại đang ngửa tay ngửa nón xin bố thí. Ngài chua chát:
- Té ra thiên đường trần thế mà bất
công tàn tệ đến thế này sao?
8-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét