TIỂU
TỬ VĂN
Ảnh internet
Y nuôi cẩu, gặp ai cũng khoe cẩu khôn. Hỏi khôn thế
nào, bảo là thấy người lạ thì chồm ra sủa, lấy
cái gì ra thì cẩu cắn gấu quần níu lại. Khôn!
Ai cũng trầm trồ rằng nuôi cẩu giữ
nhà, cẩu biết giữ nhà là cẩu khôn.
Được khen, y phấn khởi quyết luyện cẩu
khôn thành siêu cẩu cho thiên hạ lác mắt.
Luyện sao
không biết mà cẩu thường lẻn qua nhà hàng xóm khi tha về con cá, lúc tha về miếng
thịt… Ban đầu y cũng thấy bất nhẫn nhưng gọi người ta trả lại sợ mang tiếng cẩu hư nên giấu kĩ. Bỏ uổng nên tạm xài. Dần quen, cẩu tha về đủ thứ, y
tha hồ xài.
Ngày nọ, cẩu tha về một bịch được
tóm đùm gói ghém kĩ lưỡng, tưởng thịt cá không thì cũng ba món ăn được, y hí hửng
khui ra dè đâu thối um. Bị dính nhiễm phóng xạ một lần nôn thốc nôn tháo,
y thất kinh.
2015vl
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét