TIỂU
HÙNG TINH
Ảnh internet

Ngựa nhà đủng đỉnh vào rừng, bầy Ngựa rừng nhỏ nhoi
gầy còm thấy lạ tránh xa, vài chú ngựa con ngạc nhiên lại gần ngắm nghía xong chạy
về khoe mẹ rằng thấy một ông ngựa to lớn,
nghi trượng oai phong, bước chân đường bệ
thấy mê, ước gì sau này con cũng như ổng.
Ngựa mẹ nghe cản:
- Chớ dại, ai lại muốn đi tù, ổng là tù nhân đó.
Hỏi:
- Tù nhân ai?
- Tù nhân của người nuôi. Người ta cho ăn sung ở sướng, thóc lúa cỏ thơm thậm chí cả thức ăn
chế biến sẵn cho tha hồ mập. Được rồi thì cài hàm thiếc, đóng móng sắt, khóa
dây cương, cột yên ngựa kéo thêm cho một chiếc xe khi thồ hàng, khi chở người, lúc
ra trận… Nhất nhất tuân theo sợi dây cương và ngọn roi điều khiển. Lúc đó, muốn
hứng chí chạy thong dong, muốn nằm vếch mõm ngắm trời, muốn hí lên nhảy nhót đá chọi nhau như bọn Ngựa rừng nhỏ
nhoi ta thì còn đâu được.
Ôi, to xác,
cao giò, bóng lông, mượt bờm nghễu nghện oai phong, chết được phong làm
thần mã nhưng sống kiếp nộ lệ thì vinh quang
gì mà mong.
8-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét