Ảnh internet
Thời nọ, xứ nọ, có kẻ nọ lưỡi ngày càng dài ra, trườn hẳn ra ngoài môi
hóng mát, không chịu về lại vị trí cũ mà còn cong cong như lưỡi câu. Tội
nghiệp, miệng y như quả đào lộn hột, ai thấy cũng sợ nhưng hiếu kì vẫn bâu lại coi. Ngộ hết biết!
Y lo lằm. Lúc đầu thấy
có triệu chứng liền đi khám chích thuốc, ngưng một thời gian lại lòi ra với tốc
độ nhanh hơn. Bệnh viện thường, các cơ
sở đông y nam dược đều bó tay.
Có người mác phải nhập
viện công lí chữa mới dứt. Y quá sợ nhưng hết đường chạy thuốc đành chấp nhận.
Nhập viện, lập hồ sơ
bác sĩ bảo:
- Tôi hỏi gì ông phải
nói thật bằng không thì khó đấy!
Y xin vâng.
Hỏi: - Ông có từng nói
xấu sau lưng, xúi bẫy gây mâu thuẫn không?
- Dạ có!
- Ông có từng líu ríu
tâng bốc, dối trên lừa dưới không?
- Dạ có!
- Có từng lẹo lưỡi vu
oan giá họa cho người khác không?
- Dạ có!
- Có từng…
Bác sĩ hỏi chưa dứt
câu y đã rối rít:
- Dạ, gì gì cũng có ạ!
Bác sĩ nói: - Được! -
Rồi hội ý tập thể, xong bảo với y:
- Trong lưỡi ông có
khối u và dây chằng ác tính gây ung thư lưỡi, phải cắt bỏ không sẽ biến chứng
qua si-đa lưỡi (gọi là lưỡi "ếch"- AIDS) là vô phương trị.
Nghe xong, y la lớn:
- Không không, thà
chết chứ không để cắt lưỡi, bộ định đập bể nồi cơm ta ư!
Chính vì thế, bệnh ung
thư lưỡi tiếp tục lây lan gây họa cho đến bây giờ.
17 tháng 2, 2017Facebook- Lua Hai, Pham Tuyet and 7 others
Trả lờiXóa14-12-20,14n,
Hy Vo-Bệnh này không lây nhiễm! Chỉ có những bệnh nhân hạn chế mới mắc phải. Tuy nhiên, đấy là bệnh nghề nghiệp, không phải ai cũng mắc. Những người như nịnh nọt hay tuyên giáo là nhóm có nguy cơ cao.
Bạch Thái AnBệnh nặng của kuan chỉ dụng áo quàn ắt tắt tuốt .