BÚT NGUYÊN TỬ
11
Sáo được người nuôi, chăm chút vuốt ve rồi lột lưỡi
luyện cho “nói tiếng người”. Cứ gặp chủ thì gọi “cha cha mẹ mẹ”, ai vào thì
“chào khách chào khách” tía lia…
Có mấy tiếng lặp đi lặp lại nhưng được chủ quý lắm, ai
vào cũng khoe rồi xuýt xoa khen ngợi. Sáo
lấy làm hãnh diện, lên mặt với cả Sơn ca, Hoàng oanh. Rằng Sơn ca, Hoàng
oanh là những ca sĩ nổi danh nhưng chỉ
là ca sĩ chim, hót tiếng chim còn Sáo hơn hẳn vì hót được tiếng người, được cả
người hâm mộ.
Nghe Sáo tự đắc, Sơn ca và Hoàng oanh
không thèm chấp nhưng các loài chim khác bực bội rủa:
Chim thì hót tiếng chim, hay dở cũng
là tiếng chim để bày tỏ nỗi lòng cũng để đổi trao cảm thông với đồng loại. Còn
sáo giờ ọ ẹ vỏn vẹn có mấy tiếng, tiếng người không ra tiếng người, không còn
hót được tiếng chim. Con chim hay dở nhờ tiếng hót, không hót được thì còn gì
là chim nữa. Ôi, mở miệng chỉ quanh đi quẩn lại mấy tiếng chào nịnh, nó là vật
chơi của người ta, biến tính biến lời để
làm vui lòng người ta, sao không biết tủi nhục mà còn hãnh diện!
14 tháng 2, 2017Facebook- Quoc Viet Phan, Vệ Quách Đào and 3 others
Trả lờiXóa29 tháng 7, 2017Hoanglong Do, Huỳnh Ngọc and 8 others