TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Thằng
nhỏ con Dừa Nước là sinh viên, học hành chật vật, nay xin tiền đóng thi lại môn
này, mai xin tiền đóng thi lại môn khác gọi là tiền ngu. Nhiều lần xin, hao
quá, Dừa Nước phát bẳn:
- Tao cho mày đi học là để đừng ngu,
sao cứ nộp tiền ngu rước ngu vào người hoài vậy? Mày ngu bắt tao ngu theo, xuất
túi đóng tiền ngu hoài.
Thằng nhỏ mắc cỡ đâm bực:
- Con học bị ngu, nộp tiền thi lại để xóa dốt giảm ngu để thi đậu xem như hết ngu.
Còn bố, ở nhà vẫn đóng tiền ngu cho bố dài dài, bố không biết sao?
- Tao ở nhà làm ruộng chứ có đi học
đâu mà đóng tiền ngu, thằng này trắc trếu thật! Tao đóng tiền ngu cho tao hồi
nào?
- Nay bày thuế, mai bày phí, mốt bày
giá, trăm thứ thuế phí người ta bày vẽ vời bắt đóng, rồi tận thu, truy thu, lỡ
thu, lạm thu… Cứ đè trên đầu dân đen mà thu, đứa bé khóc oe oe chào đời đã bị
thu phí nghĩa địa để địa phương phát triển bền vững, người chết chưa nộp đủ phí
xã không cho mượn đồ đám tang, không cho thông báo lễ tang, mò cua bắt ốc dưới
sông dưới suối - thu phí, dắt con trâu ra đồng ăn cỏ- thu phí… Thu tận cùng
băng số, móc không còn một đồng bạc lẻ, nộp trễ còn tịch thu luôn giường chiếu mẹ con người ta. Thế rồi thuế phí đó bị ém nhẹm
hỏa mù, cán bộ biển thủ chia chác,
đem ra ăn nhậu chơi bời xả láng. Hết cứ
đè xuống dân mà mổ. Ai nai lưng ra nộp, thuế phí đó gọi là tiền thông hay tiền ngu?
Dừa Nước ớ ra:
- Thì tiền ngu. Mày nộp tiền ngu để
thi lại cho hết ngu, còn đỡ. Còn tao, nộp hoài nộp mãi, càng nộp càng ngu.
11-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét