MỤC LỤC BLOG

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2025

CÁI ĐẸP

TIỂU HÙNG TINH

ảnh internet

            Cảnh Công nước Tề đi chơi Ngưu Sơn, trèo lên cao ngó xuống làng mạc ruộng đồng phía dưới rồi cảm thán:

            - Đẹp thay làng quê, khói lam chiều quyện mái tranh nghèo, con đường làng ngoằn ngoèo như rắn lượn, cầu khỉ vắt vẻo trên sông, tiếng mái chèo khuya nước nhẹ nhàng, nông phu vất vả trên đồng, em bé mục đồng vắt vẻo lưng trâu… Đẹp, đẹp thế mà đổi thay thì uổng lắm!

            Bọn Sử Không và Khưu Cứ  theo hộ giá thấy vua  tiếc nuối cũng hùa theo mà xúc động:

            - Cảnh vật, cuộc sống thôn dã  tự nhiên hàng nghìn năm, đẹp thế mà thay đổi thì uổng, uổng lắm!

            Vua tôi cùng trầm tư xúc cảm. Án Tử nghe, bụm miệng cười. Cảnh Công bực bội gắt:

            - Ta và các đại thần đang thẩm thấu vẻ đẹp quê hương, cám cảnh xúc động đến tuôn trào, sao ngươi lại bụm miệng cười vô lễ thế?

            Án Tử thưa:

            - Tôi thấy nhà vua không sáng suốt mà các vị đại thần cũng đều  u tối nên nhịn cười không nổi. Nhà vua nhìn mái tranh lụp xụp xơ xác cho rằng đẹp, xin mời vào tác túc một buổi xem. Thấy con đường ngòng ngoèo nắng bụi mưa lầy khen là đẹp, xin mời lội bộ  nửa tiếng xem. Mái chèo khua nước  thơ mộng hả, xin mời nhà vua  ngồi đò dọc (ngồi thôi, khỏi chèo) đi chục cây số mất mấy tiếng đồng hồ xem trong lòng có như lửa đốt không? Trẻ em đi chăn trâu thì thất học, thất học thì ngu tối, ngu tối mà đẹp sao?

            Ôi! Đẹp thì nhà lá nhà ngói, đường đất đường nhựa, cầu khỉ cầu đúc, ghe chèo ghe máy… đều có thể đẹp. Nhưng đẹp mà cực, đẹp mà nghèo thì đẹp với ai chứ người trong cuộc đâu có đẹp. Bụng đói thân rét, cuộc sống nhọc nhằn thì đẹp kia cũng thành phù phiếm. Đẹp phải đi đôi với sung túc, với văn minh phát triển, đẹp thế mới sống thực. Người ta gian nan nghèo khó, đói khát ngu tối muốn thoát cảnh khổ mà mình lại muốn duy trì cảnh khổ để rung đùi khen đẹp, cảm thụ rằng thế là đẹp thì cái đẹp ích kỉ của ai đó chứ  đâu còn cảm thông, đâu còn là tấm lòng với thiên hạ nữa!

            Cảnh Công nghe, mắc cỡ nói trớ:

            - Ta đây nói đẹp thuần túy mà ngươi lại đưa chính trị nhân sinh vào. Thôi, không nói đến nữa!

2014

           

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét