ảnh internet
Ông Trâu than
phiền mình sợ. Mới hỏi:
- Ông to lớn mạnh
khỏe lại có cả cặp sừng, sợ gì nữa? Phải chăng sợ thiếu cỏ?
- Cỏ đâu có thiếu,
hết cỏ đồng tới cỏ trồng, mặc sức ăn, sợ gì!
- Hay sợ cọp vồ?
- Cọp trên rừng,
vô sách đỏ từ khuya rồi, còn đâu mà sợ!
- Hay sợ người ta
cày?
- Trâu cày ngựa
cỡi, nghề riêng của ta, ta có việc làm, sợ gì!
- Hay sợ người ta
xẻ thịt lột da?
- Sinh trâu để
người ta cày, không cày thì vô lò mổ cũng là cách giúp đời. Cái nghiệp cái mạng
mình vậy, sợ gì!
- Thế ông sợ gì?
- Sợ bọn muỗi
mòng, đỉa vắt, rận lác.
- Bọn nó nhỏ nhoi
có gì đáng sợ?
- Chính chúng mới
đáng sợ, không phải một vài con mà hàng
trăm hàng nghìn con bám hút ngày đêm làm mình gầy rộc, đã hao máu mất sức lại
phí công đuổi đánh, ăn không ngon ngủ
không yên với bọn chúng.
Khổ sở một thời
gian rồi ông Trâu cũng chết, tưởng đã được giải thoát ai ngờ Diêm vương bắt ông sống lại. Ông Trâu
kể lể sự tình xin thôi làm kiếp trâu. Diêm vương cười khẩy bảo:
- Được, ta cho
trâu ngươi không còn là trâu, không còn là trâu nhưng vẫn là trâu.
Và hóa hình Trâu
thành một cái ông kềnh càng như trâu gọi là ông Bộ Máy Nhà Nước.
Sinh Vu Van Rất ư là thâm thúy. !
Trả lờiXóa