TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Mắt trái nói với mắt phải:
- Hai ta như trời đất sinh ra, một anh ở bên phải, một
anh ở bên trái thay nhau canh giữ đất trời. Anh mở thì tôi nhắm, tôi trợn lên
thì anh nhíp lại.
Mắt phải phấn khởi tán đồng.
Hai lỗ tai thấy mắt đảm trọng trách lớn lao vẻ vang vinh dự quá nên quyết học theo. Tai này nghe
thì tai kia bịt, tai kia mở thì tai này nhém lại.
Mũi thấy phong trào rầm rộ cũng hưởng ứng, lỗ này thở
thì lỗ kia nghẹt, lỗ kia thông thì lỗ này nghịt không ra hơi.
Thấy tai mũi đều học theo mắt mà mình không học được,
miệng than thở:
- Bọn kia có cái bên này bên nọ, mình độc có một, muốn cũng không học được, buồn quá!
Trí biết chuyện,
mắng:
- Nghe học cũng phải nghĩ. Bọn mắt kia đã cận thị lại thêm
đủ chứng mù màu loạn sắc, chẳng biết phận, không lo lau cho sạch ghèn cúi xuống nhìn cho rõ đường đi kẻo vấp ngã lại trâng
tráo kênh kênh cặp mắt quáng gà lên khoác lác canh giữ đất trời. Hèn chi lúc nào cũng mắt nhắm mắt mở, gà
mờ gà mẹt, thức không ra thức ngủ không ra ngủ, đủ hai mắt mà như đui chột.
Bọn tai đang thính rõ cố học theo thành ra nghễnh ngãng, điều
được điều mất, đang lành hóa lãng như điếc. Lũ mũi đang thông hóa nghẹt, thở hắt
không ra hơi cũng vì chứng a dua học đòi.
Đó, ngươi còn muốn học theo nữa không.
Miệng xấu hổ ngậm tăm.
2-
2017
Đinh Thị Thanh Điệp Thâm Thuý lắm !
Trả lờiXóaHong Donhu Sâu sắc lắm !
Vũ Đan Huyền Sao ông bạn phán một câu ngang phè phạm húy vậy.
Rứa rồi bao duyên tình lận đận biết gởi về mô.