TIỂU TỬ VĂN
Ảnh internet
Xưa có người chuyên nói lái để châm chích. Có lần đang nghênh ngang
ngoài đường, gặp quan y không chào cũng chẳng tránh. Quan sai lính trói lại,
hỏi làm nghề gì mà không biết phép
tắc. Y đáp:
- Nói lái chuyên
nghiệp.
Quan bảo:
- Tốt, giờ ta ra đề,
ngươi lái được thì thả, không sẽ đánh trăm roi!
Y
đồng ý. Quan ra:
- Quan liêu!
Y bí. Quan ra tiếp:
- Quan ăn đút!
Y bí nốt. Quan đọc luôn một loạt:
- Quan hối lộ! Quan tham nhũng!…
Y bí rị, không lái được tí tẹo nào. Ai cũng lo chuyến này y bị đòn dập mình nào
ngờ quan hô lính cởi trói, thưởng vài đồng bạc
rồi cho đi. Mọi người lấy làm lạ, nhất là thầy đề suốt buổi hộ tống quan
cứ thắc mắc hoài. Quan cười giảng giải:
- Đó là các điều cốt lõi, căn tủy của ta mà
nó không lái không chích được thì sợ gì.
Tha, thưởng thậm chí còn thu nó vào làm tay chân còn được nữa là . Híc… híc…
Thầy đề sáng ra, bái phục sát đất.
Facebook- LIke: 8 Pham Tuyet, Quyen Nguyen and 6 others
Trả lờiXóaQuoc To Cong- Xưa có người chuyên nói lái để châm chích. Có lần đang nghênh ngang ngoài đường, gặp quan y không chào cũng chẳng tránh. Quan sai lính trói lại, hỏi làm nghề gì mà không biết phép tắc. Y đáp: Nói lái chuyên nghiệp.
Quan: chính phủ . Nó: chú phỉnh;
thi đua - thua đi; kháng chiến - khiến chán; chi bộ - bô chị; hùng tinh - hình tung; thủ tướng - …; thầy giáo - … ; đi theo đảng - …