TIỂU TỬ VĂN
ảnh internet
Thị Cua lầm bầm: Mình công việc túi mặt, thở hắt không ra hơi, còn con nhỏ Thị Hến suốt ngày cà rê cà rỡn, chẳng việc gì ra trò, thật là đồ vô tích sự.
Trùm Sò nghe, hức một cái:
- Này này, ai có việc nấy sao ở đấy so đo. Tao hỏi thử, giờ có ngài Huyện Trìa xuống cơ sở ta, giao ngươi rót nước pha trà, ngúng nguẩy mời mọc, liếc nhẹ cười duyên với ngài Huyện, ngươi có làm được không?
- Không được!
- Theo chân ngài Huyện đi nhà hàng, vô phòng lạnh, ngồi phía tay thuận của ngài, rót bia đút mồi, nỗ lực cụng chạm cho vui lòng ngài Huyện, ngươi có làm được không?
- Ối dà! Sợ lắm! Không được!
- Đến khi ngài Huyện cao hứng nói năng đả đớt, véo má vỗ mông, ve vuốt vân vân mà phải vui vẻ chiều chuộng cho ngài vừa lòng, ngươi có làm được không?
- Chao ôi! Ghê quá! Không được!
Trùm Sò lại hức một cái, mắng:
- Công việc trọng đại gấp năm gấp bảy lần như thế người ta cũng vui vẻ nỗ lực gánh vác còn ngươi, một chút thôi đã chối bai bải không dám, không được mà dám chê người ta vô tích sự sao? Ai vô tích sự đây? Rõ ngang như cua!
Thị Cua nghe mà muốn rụng càng.
2005

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét