ảnh internet
Tèo nhấp ngụm nước rồi gợi ý Tửng nghe mình kể chuyện xưa, Tửng đòi phải xưa ngoại mới chịu nghe. Tèo dặng hắng:
- Ừ thì xưa ngoại, xưa Nhật đàng hoàng. Rằng xưa có ông nọ hai vợ, vợ nhỏ muốn ổng trẻ lại cho xứng đôi nên hễ thấy sợ tóc bạc nào là nhổ. Vợ lớn cũng muốn ổng già đi cho vừa lứa nên nhổ luôn mấy sợi đen. Thế là đầu giả trớt vớt, bóng lưỡng như trái dưa hấu chưng trên bàn thờ nhà cậu hôm tết vậy!
Tửng vùng vằng:
- Nè, đừng nghe cha, bộ muốn xỏ tớ thờ thằng cha hai vợ đó hả. Nói cho mà biết, đây hôn nhân một vợ một chồng, gia đình văn hóa mới có giấy chứng nhận đường hoàng à nghen!
- Ậy, là tớ nói chơi, đâu dám xỏ cậu- Tèo phân bua.
- Thì cứ cho rằng chuyện cậu kể hay đi nhưng chưa hấp dẫn bằng chuyện xóm tớ. Bảo đảm sản xuất nội địa, chánh hiệu nai vàng, loại đời mới. Có một ngài hai vợ “Vợ cả vợ hai cả hai đều là vợ cả” ở chung nhà. Mỗi bà có vài đứa con. Thế là hình thành thế lưỡng quốc trong một lãnh thổ. Hai bà là hai nguyên thủ, hai phe quân lính được trang bị tận răng lưỡi, sẵn sàng lâm chiến. Ông chồng giống tổng thơ kí Liên hợp quốc đứng ra hòa giả mãi chẳng ăn thua lại luôn bị các pha nắm tóc rị đầu về phe mình. Tiến thoái không xong, căm ghét chiến tranh, ông giận gọt trọc lóc cho bọn bay hết chỗ nắm.
Linh nghiệm thật, chiến sự lắng dịu được vài ngày. Mấy hôm sau tóc ổng mọc dài ra, chiến tranh lại tái phát khốc liệt. Tội nghiệp, kiểu này chắc ổng phải lột da đầu luôn!
Tèo vỗ đùi đen đét:
- Hay, đúng là nay nội hơn xưa ngoại. Món gì chứ món nhị vợ thì hàng mình nổi tiếng, xịn hơn hàng Nhật xa chừng!
1986

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét