Ảnh internet
Qua đợt tra xét kĩ mới vỡ ra vùng Châu Huyện lâu nay lắm chuyện, Chiêu
vương bực bội gắt:
- Một xứ Châu Huyện
bằng nắm tay mà mấy đứa nha lại tiểu tốt lại gây lắm chuyện động trời, nào
những lạm phá tán, hà hiếp dân lành, dối trên lừa dưới đến thế, sao bấy lâu
không ai tố cáo để trừng trị chúng?
Trực Nhân thưa:
- Đại vương đã nghe
chuyện sói mượn oai hùm chưa? Rằng ở khu rừng nọ có con sói lộng hành, loại
hươu nai, nhím thỏ sợ hãi đã đành đến những con vật lớn như voi, gấu, bò tót
cũng sợ oai, phải bỏ đi nơi khác. Hỏi
sao không chống trả, không trừng trị thì
bảo vì sợ, không sợ sói mà sợ là sợ ông
beo ông cọp bảo bọc đàng sau. Nay Châu
Huyện chỉ mấy tên nha lại làng nhàng mà tác
oai tác quái không ai dám tố cáo vì thấy chúng thường xuyên đi lại cặp
kè với ông to mụ lớn, không phải sợ chúng mà sợ
thế lực đứng đàng sau. Thưa gởi biết có đến tai trời không mà rước vạ vào
thân.
Chiêu vương vỡ lẽ
than:
- Nha lại còn vậy,
quan lại thì sao? Không nghiêm trị khéo mà thiên hạ lại cũng nghĩ ta cũng là
thế lực đứng sau lưng bọn chúng.
Than xong, giao cho
Trực Nhân thanh gươm để tiền trảm hậu tấu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét