Tản văn của TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Có
khi nào bạn lắng nghe tiếng chim? Tiếng chim sẻ liến thoắng, tiếng chim cu lay
gọi giục giã, tiếng chào mào đùa vui, chìa vôi lảnh lót, tiếng chim bìm bịp âm
u gọi nước lớn ròng…. Đâu có cây là ở đó chim về tụ hội. Trong cái dáng mảnh
khảnh nhảy nhót, ngó chim chớp cánh vụt đi, nghiêng nghiêng chao lượn, ai chẳng
mê say. Bao vướng bận nhọc nhằn, bao
phiền muộn như tan vơi. Tiếng chim
truyền vào ta âm vang thánh thiện, gợi tình yêu thương và sức sống hồn nhiên
như tuổi thơ.
Sinh
ra và lớn lên ở vùng quê, cũng sắm ná bắn chim, cũng rập chim mẹ, bắt chim con
như bao đứa trẻ khác. Vào một giờ học
vẽ, bạn tôi vẽ tranh con chim con đứng bên tổ và phía dưới là một chàng trai
núp bắn rồi đề hai câu thơ: Hỡi anh áo
trắng dừng tay ná, Cửa tổ con đang ngóng mẹ về. Bức tranh và hai câu thơ
gây xúc động mạnh trong tôi và các bạn cùng lớp, ai cũng lặng đi. Và từ đó, con
người tôi được cải hoán, không bao giờ nghĩ tới chuyện bắt chim, bắn chim nữa.
Buồn
sao, bây giờ có nhiều nơi nhiều cây nhưng hoàn toàn vắng chim. Tôi đã thăm
những vườn rừng rậm rạp, đứng ngắm những
hàng cây tán tầng cao ngất nhưng sao
vắng hẳn tiếng chim. Buổi sớm rồi trưa im ắng lạnh lùng, cây thiếu chim cũng
thẩn thờ ngơ ngác. Chỉ thấy mấy thanh thiếu niên kẹp súng săn dọ bước rình mò
gieo rắc cái chết.
Tha
phương cầu thực hơn mấy chục năm mới có dịp về thăm quê để tìm lại tuổi thơ. Quê xưa chỉ có tre hóp
còn bây giờ nhà nhà trồng cây lưu niên
tán cao bóng mát phủ xanh rười rượi nhưng tuyệt không có bóng chim, không còn nghe tiếng hót. Không tiếng chim, không
gian quê trở nên lạnh lùng cô độc, lòng người hụt hẫng, lạc lõng đến chơ vơ.
Hãy
để cho đất lành chim đậu, cây tỏa bóng chim về. Hãy để cho tất cả đều được ngắm dáng chim, được nghe tiếng chim
líu ríu ngân nga cho ngày thêm bình yên tươi mới.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét