MỤC LỤC BLOG

Chủ Nhật, 4 tháng 2, 2018

THƠ CỦA MỘT NGƯỜI BẠN HUẾ

BÀI THƠ XUÂN  (*)

ảnh internet


Cây vú sữa  già đã bao nhiêu tuổi 
Ngóng  trước  sân muốn  hỏi người  đi qua
Ngôi nhà vắng  người  nên người  ít nói 
Chiều  mù, mù  tới nơi mùa  xuân xa.
 
Mọi nhánh sông  đều  hẹn  khi  trở lại 
Với  giọt  đầu  nguồn  vội    ra đi 
Màu hoa mới  vẫn  tươi  như  năm  ấy 
Bóng  nhạn  đông  mềm lòng  người  di cư 


Chiều  ba mươi  êm ả  tiếng  mèo 

Nền  gạch  rộng  tần ngần  chân  chú bé 

  mẹ  trẻ  dâng  hương  ngôi  mộ   
Mùi  đoàn  viên  phảng phất  nhắc  ai  về 



Nơi  mùa xuân  đi qua  phiên  chợ  vắng 
Một lời  chào  thật sự  tốt lành  chưa 
Đất trời  không  riêng  để lòng  gánh nặng 
Lạc  trong  vườn  trăm  sắc  với  xuân  vừa 



Vòng tay  ôm  chặt  qua ngày  trắc trở 
Mấy  năm  trôi  không  nhớ  nổi  một  phương 
Tiếng  dịu hiền  đêm trừ tịch  dài  hơn 
Người  níu  gọi  nhau    điều  đã  mất 



Nơi  xa  tính  ngày mùa  xuân  qua  thật 
Thăm  tiếng  pháo  xưa  bên  xóm  bên  sông 
Mỏi  trông  tin  nhà  chiều  chiều  ngủ gật
Chợt  giấc    đường  cỏ  rợp bông hồng

(*) Sinh thời, Đ gửi cho Hùng bài thơ này, Hùng xin phép  đăng lên Blog, Đ đồng ý nhưng không cho ghi tên Đ, đành để là Một người bạn ở Huế. Đ kín đáo thế đấy! Hàng năm, nhất  là  vào dịp xuân, Đ đều tặng thơ cho Hùng. Nay Đ đã mất, Hùng  xin phép Đóa  và các con Đ cho được đăng tiếp một số bài nữa hầu để bạn bè biết hiểu thêm về Đ,  tiếng thơ riêng với biết bao nỗi niềm thao thức. Ước sao có được một tập thơ  mang tên tác giả  Hoàng Trọng Đạt.

-----

DI CƯ HÀNH

Này xóm này  làng  này  núi sông 

Anh chị em  tấc  dạ  tấm lòng 

Ai  đổ lên đầu  trăm  thứ  tội 

Khi  đi    biết  ngày  về  không 

Nhớ  lần  gói  áo  đêm  hôm  ấy 

Sau  nương  buồn    tiếng  ếch  đồng 

Con  mối  cũng  ngừng  xay  thớ  gỗ 

Tre  bờ  ao  kỷ niệm  xuôi  sông 

Chia tay  lần  nữa  mùi  hơi  đất 

Còn  lạnh  giêng  hai  dặm  lúa  đồng 

Mấy  chùm  hoa mộc  như  lòng  mẹ 

Bóng  cha  mờ mịt  bao  năm  ròng ?

 

Bạn  hỡi  tôi  đi  đừng  thèm  nhớ 

Mấy  bài  thơ  cứ  vất  giữa  đường 

Mếu  máo  hơi men  ư  thế  sự 

Chợ người  tha  lớp  tóc  muối  sương 

Người  lần  tràng  hạt xui  phù thế 

Đứa  bỏ  đất hoang  theo  phố  phường 

Người  bám  cân đai    bôi mặt 

Đứa  buồn  lận đận  giả  văn chương 

Người  no  rượu  thịt  nơi  xứ  khác 

Đứa  kết  vòng hoa  tủi  chiến  trường 

Mấy  nỗi  xa  nhau    lạ hoắc 

Khi nào  ấm  lại  bờ  sông  Tương  !

 

Nhớ  về  hỏi  chuyện  cây  đa   

Mấy  tiếng  thanh la    lạnh  không ?

Chiều  nay  chim  loạn  chưa  ấm  tổ 

Kia  dãy  đồi  xa  tím  ngát  sông 

Còn  cây  cau  độc  trơ     

Hỡi  hời  canh  vắng  ru  trời  đông 

Con đường  quằn quại  như  cắt  ruột 

Giữ lại nơi  mùi  dưa cải  nồng 

Không  theo  một  quãng  đưa  huynh đệ 

Biết  chốn  nào  về  nợ  đã  xong 

Thôi  kể  làm chi  ngày  lấm  đất 

Kiếp  người  tro  bụi  bay  viễn  vông 

 

Để  nhớ lại  ngày  đi  trên  lửa 

Cùng  ta  thắp  ngọn  nến  trong  phòng 

Gỡ  xuống  kiếp  đời  vài  thứ  tội 

Nằm  chờ  con  dế  hát  xuân  phong 

Hát  theo  một  khúc  quy  lai  khứ 

Hạt  tấm  ruộng  nhà  đau  răng  long 

Vỗ  lưng    bạn  cười . ...năm  ấy 

Ta  vẫn  còn  yêu  rất  thật  lòng 

Vẫn  cứ còn  yêu  đời  bỏ cuộc 

Gởi  ân  tình lên mảnh  nguyệt  trong 

 

Bên  chiều  gây  mùi  thơm  cơm  cháy 

Bên  chiều  thong thả tiếng  chuông  Không.

Doa Nguyen

Gởi Hùng, kỷ niệm ngày về thăm Huế -  Đạt

 
TẶNG SINH NHẬT VỢ

 

1/  Bình trà đây cho thời còn trẻ

      Xua  chiến -tranh  ly-tán, tội tù

      Lần  men  theo  con  đường  cỏ phủ

      Mở  chuyến  hành  hương  đi về xa

 

      Chậu hoa kia của ngày  khai  phá

      Nụ vàng sẽ ấm suốt  ngày  đông 

      Hơi thở còn, còn trời đất đó

      Đem nhau  về  tắm lặn chiều  sông

 

   2/ Rồi chỉ mơ áo quần  lành  lặn 

       Vần  xoay thời đồ đất ai mang

        Mong cho  đủ bát cơm  chan  mặn

        Khói  xông  lên tóc rối  da  vàng

 

        Chốn  ấy  không  như    tranh  vẽ

        Liếp tranh  gục xuống  giữa  vùng  mưa

        Con búp bê cười  trong tay bé

        Ngày sau  vun quén tự bây giờ 

 

        Nhóm  lửa lên ngồi lại cùng nhau 

        Nhịp thanh củi gõ nồi cháo cạn

        Cho hoa cà hoa cải khóm rau

        Ca hát hòa bình no buổi loạn

 

3/    Mình với  ta  cùng  chia  cơm  mới 

        Chuyện  cũ rồi  bỏ vạ trắng  đen

        Nhìn  đôi  vành khuyên  vừa bay tới

        Tha về mấy cọng cỏ hom hem

 

        Hàng dừa  sao giống bờ quê ấy

         Lả ngọn quét  trong phế  phổi  này

         Nắng cũng bạc như chiều xưa vậy

         Trôi bồng bềnh đâu chỗ  rủi may

 

         Ta cứ màu xanh thơm áo gối

         Mình cứ bình thường  thêu hoa văn

          Ta đếm ngày ôm thân đàn vỡ

          Thêm một tuổi già nợ áo khăn

 

    4/   Mừng tuổi mẹ con gái ôm hôn

           Gặp quê hương  cắt từng lằn má

           Cùng vui vầy gửi  xứ lưu vong

           Trong  thổ  âm  giọng  quê xa quá

 

           Mừng  tuổi  mẹ đứa con ở xa

            Nhớ ngày chia tay cười  mếu  máo

            Như còn tiếng tập  đọc ê a

            Vết mực chưa mờ nơi tay áo

 

            Lại nhớ nơi tóc sương  trông  cậy 

            Tưởng như hơi hướng  vườn cúc hoa

             Dấu  vết mùa vàng còn nguyên đấy

             Có làm bùi ngùi nơi đi  qua 

  

            Ngày sinh nhật  không có  khách  mời 

             Buổi chiều  đi rất    chậm chạp 

             Bầy gà thả tiếng  gáy  xa xôi

             Chuyến  xe buýt  không  buồn gấp  gáp

 

5/          Bình trà đây là ngày còn  trẻ 

             Ta không dựng nổi một lều tranh

             Để xa mất mùi hương thiên lý

              Đã bay rồi tiếng hạc   trời  thanh

 

             Chòm tinh  đẩu lập lòe  hạnh phúc 

              Một ngày sinh góp sáng bên trời

              Ngày đó có khi tìm  lại  được 

              Âm  thầm hạt cát giữa trùng khơi....

              

              20/10/2018

               Đạt - Key West , FL .

Doa Nguyen Gởi bạn thân. 

-----------------------

NHẮN XUÂN

 

Anh  hỏi    chi  nhắn  về  không 

Hay  đường  xa  ngăn  cách  biển  sông

Lòng  còn  nặng  lắm  mùa Xuân  Huế 

Đứng  co  ro  trận  rét  sau cùng 

 

Chờ    bờ  này  kêu  bờ  kia 

Sông  Thơm  chở  đủ  chuyện  xa lìa 

Gió  lau  xáo  xác  tìm  hương   

Áo  mới  lên  ngày  đạp  đất  quê 

 

Một  năm  đi  quanh  mấy  đốt tay 

Mở cửa  ngó  theo  chim  nam  bay 

Sáng  nay  vừa  tạnh  mùa  bão  biển 

Ai  biết  xuân  chưa  tới  xứ  này 

 

Về  nhà  ngủ  mớ  như  trẻ con 

Thở  mùi  rêu  ẩm  dưới  vườn  lan 

Đâu đó  bỏ quên  nhiều  kỷ  vật 

Coi như  tỉnh  lại  giấc    vàng 

 

Tình bạn  bấy  năm  còn  hỉ hả 

Được  lòng  tri  ngộ  đã  bao  lâu 

Thoáng  chốc  vài  mảnh  đời  tơi tả 

Về  thăm  mắt  tứ  hải  đục ngầu 

 

Cho  tới ngày  kia  quơ  gậy  trúc

Nhịn  cười  đứa  cháu  hỏi  lung  tung 

Chuyện  như  đời xưa      thật 

Phủi  áo  phơi  bay  phiến  bụi hồng  

 

Chiều  đợi  tết  sang  sao mà  vừa 

Rót  đi  một  nắng  với  mười  mưa 

Thì  mong  gặp  lại  mùa  xuân  ấm 

Đừng  hỏi  vườn  mai  nở  hết  chưa !

 

2019

Đạt 

Gởi  bạn  thân

Nhớ hai bạn nên gởi  bài thơ :

VỀ QUÊ VỢ

Ta được  đầu thai  làm quan  tướng 

Ăn chung  nồi  cơm  lửa  lính  khao 

Ta  được  đầu thai  làm thị trưởng 

Sẽ  về quê  vợ  khơi  sông  đào 

 

Nghe  kể  tiếng    còn  sống lại 

Ai  bỏ  bờ tre  nước  chậm  trôi 

Một  xóm  bèo  đen  cầu  ngập  rác 

Đánh  bằng  thiên hạ  đất  chung  trời 

 

Đang  đợi  nắng  chiều  xuống  xóm  đoài 

À ơi  áo  trễ  giọt  xiên  khoai 

Đứa  trẻ  dỗ  em  hoài  không  nín 

Lớn  giấc  cố hương    chợ người 

 

Về  đó  hàng  bạch đàn  nhắm mắt 

Không    tháng  nào  lúa  dựng  thơm 

Thả nổi  tháng năm  hư hỏng  thật 

Mùi  quê  theo  con    quẫy  nơm 

 

Đủ  để  thưa  dần  tóc xanh  thưa 

Người  mong  còn  bến  đá  ngày  chờ

Quên  mất  một  ống quần  xắn  vội 

Qua  hết  quãng  đường  lất phất  mưa 

 

Còn  thức  trong  tiếng    đơn  điệu 

Sông  kêu  bao  chuyện  chẳng ai  ngờ 

Ánh  lửa  chợ  Hôm  chưa  tắt  sớm 

Chới  với  ngọn  xa đèn  thắp  mưa.

Doa Nguyen

NHỚ HỒI CHUÔNG NƠI ĐẤT  CŨ

 

Nước chảy qua đây rồi đi đâu ?

Người  hôm nay  hỏi  người  mai  sau

Bầy hạc ghé qua rồi bay mất 

Bên  cổng  chùa rùa đá kêu  đau

 

Trở giấc nao nao khuôn bảo tháp

Hỏi đường  cố lý lạc về xưa

Miền đất thơm hương  ngày mới  lập

Nghe hồi âm gióng giữa vô bờ.

 

Cố quốc  thâu canh chờ chuông  rụng

Rặng trúc la đà  vẫn  lẻ loi 

Một phương  nằm đợi  công  phu sáng

Dưới  thềm vực đá bóng  mây soi

 

Vì còn  mất  bằng  như không  nhớ

Hồn  khuya cỡi  sương  gió đi về

Gò đất  linh dậm chân  tích cổ

Chập chờn bên mạn  nước  Tào -khê 

 

Tiếng  gà động mái chèo ngư thôn

Hàng  liễu thâm u gió  hú dồn 

Đêm  nay  tiếng  độc  đàn  cổ bản

Ngập một khoan  thuyền  nợ nước  non

-----------------------

VỀ QUẢNG TRỊ

 

 Nếu    về cho tôi về theo

Về ngủ  dưới  trời sao Quảng trị

Hay một đêm nằm nghe gió Lào

Giật  qua mấy hàng dương thầm thỉ

 

Được  nghe tiếng bé gái ru em

Tiếng hát ốm o như nương sắn

Theo  bờ mương  rau muống  mọc hoang 

Xuyên đường  chạy  gióng quang mấy bận

 

Đá rịn mồ hôi có vì bấc lạnh ?

Hay âm thầm  kể tự cốt  xương  ra 

Ánh  mắt  chứa  mấy đời  bất hạnh 

Thạch-hãn không mong thuở  giành giật sơn 

 

Nếu có về chỉ xin được  nghe 

Tiếng  cơm  sôi tiếng lửa cười  bếp ấm

Nhớ cũng đủ lâu thắc thỏm đêm hè

Trời động muỗi  kêu đu đưa lưng võng

 

Nước giòng xanh chảy trôi đùa chiến tích

Cồn cát bay,mồ địch bạn xóa ngang

Đất  còn thiêng xoa dịu lòng thân thích 

Đêm ngửa tay hát rộn dưới  trời quang.

------------------------

XUÂN CHỜ

Chiếc cầu bên sông đã sơn mới lại

Nước rẽ vào góc chợ họp đông  xuân 

Cây sào neo đò năm xưa đã mục

Giải tua nêu lạc điệu múa dương trần

 

Hàng cỏ mượt đùa bên bờ sóng  nắng

Xanh tầng  mây sơn thủy  họa chiều  êm

Tưởng    mình  vẫn  bên bờ phẳng  lặng

Dội  lớp bùn  trên  phiến  đá  trăm  năm

 

Chuyến viễn  du  chao  cánh nhạn  giật mình 

Bỏ dãy núi  mờ đường  quay  quắt  lắm

Tiễn  xuân phong  về bên đồi mai trắng 

Cảnh phương  này bất chợt thấy  xa hơn

 

Ngóng  chừng chuyện  kể  có gì mới  không 

Nguồn  hiếu  sinh vô  lượng  mát như sông

Pho  tượng  cổ  vẫn  nụ cười  vạn  hạnh 

Thời hoang đường tỏ cạn  một lời chăng ?

 

Nhìn  nước  trôi đi  chuyện  đời  lẩn thẩn

Chơi đuổi  bóng  mình ngã sấp đôi  phen

Đừng hỏi  nữa thời  nào  ai  đi ẩn

Nhà bên  thôn  huyễn hoặc  chuỗi  nghinh  xuân

 

Nào vướng  bận chi nơi đi  chốn ở

Cuộc  đổi dời gió cuốn  lá lao xao

Xuân đã ngủ nóc đụn rơm hương  thổ

Người  quên  về men nếp ủ  từ lâu !

Doa Nguyen

Gởi bạn thân mùa tết 2020- Đạt

----------------

THĂM XUÂN CỐ QUẬN

(xuân này em có về không, cành mai cố quận trổ bông dịu dàng...B.G)

 

Có khi nào em nhớ về không

ngắm cành mai khai nụ bâng khuâng  

rồi có đủ lời thăm cố quận

biết một lần níu áo hay chăng

 

Lạnh mùa se sắt mấy trùng quan

gió xa xôi núi thẳm trời Nam

rừng thông reo dài chiều Thuận hóa

lối sơn khê sóng bạc trời lam

 

Bạn hôm nao còn theo dịp chợ

cây bàng xưa đỏ lá mùa nay

hàng hiên tươi sắc bông vạn thọ

sớm xuân lan nghiêng nắng bên này

 

Anh thường mơ như thuở thanh niên

tình ngây thơ bao xiết tình bền

những lỗi lầm nằm yên góc quán

bụi ngày đóng váng nhựa trà quen

 

Hương nhụy uốn cong cành cỗ mộc

ngày qua chuyện lạ bỗng bình thường

mây xanh trên mái nhà thân thuộc

tiếng xe qua phố đổi tên đường

 

Đùa chơi bên mùa xuân khác lạ

dấu nụ cười sau tấm mạng che

để đuôi mắt theo người vội vã

hôm nay hôm trước với hôm về...

Đạt tặng bạn thân. Xuân 2021 .  Key west   FL

________________
 

Bài thơ do anh  Lê Thế An (Facebook An Lê Thế) cung cấp (16-12-21)

BÀI THƠ  THĂM LÀNG CỔ PHƯỚC TÍCH (Doa Nguyen cung cấp  28/12/21)


Bài thơ tặng bạn Nguyễn Ngọc Sơn lớp mình :

Doa

Doa Nguyen
Gởi người bạn đi tu
Biết tin nhau vào đầu năm mới
Lại nghe rằng bạn sắp đi tu 
Có chạy thoát cơ đồ rắc rối 
Cũng như nhau mỗi góc trời mù 
Thà như ai phất cờ chăn vịt 
Đêm gió khuya ru ếch kêu đồng 
Thời thái gạo cơm ăn không hết
Hơi nào lo cùng kiệt hồ sông.!
Tôi xa tiếng chuông mai nơi ấy
Thường mơ được mặc áo thăm chùa
Để quên đi nước xa sóng dậy
Đang thấm vào kinh sách ngàn xưa... 
Biết tin nhau lòng vui như mới 
Thế gian không ai cũ tâm tình 
Như nắng chiều chiều con nhạn đuổi
Bóng nhòa theo bút mực hàn sinh 
Tương kiến kha kha...... có hẹn ngày 
Ngoảnh trông tàn một ván cờ vây
Hôm nao xao xuyến lòng sư cụ 
Phong yên đã hết nợ nơi nầy ?
 
Bài gần đây- KHÔNG ĐỀ TÊN (Doa Nguyen cung cấp  28/12/21)

 
Còn bài thơ hồi mới “gặp” lại Hùng

Doa

Doa Nguyen
Tặng riêng bạn Hùng 
 
Thật đã quá lâu rồi không nhớ 
Hỏi đường về chỉ gặp mây bay 
Ai lại tiếc chi thời rau cỏ 
Đất thanh bình ngậm ngọc giếng đầy. 
Cũng mái hiên thơm mùi lá ghé 
Chờ thư mòn tiếng guốc trẻ con 
Xa thật xa tìm nhau buổi ấy 
Mắt chân chim điệu cười như son 
Hoàng hôn nặng trên một sợi đàn 
Mấy từng cổ thụ gió sông vang 
Những tưởng ngất ngây ngày lão hủ 
Khi mưa dã dề khi nắng xang 
Tiếng mô tê sông xuôi rốn lũ 
Tình gần chưa mỏi hết đường bay
Lại nghe nói"bất tài đa bệnh"
Câu cổ thi ngơ ngẩn một ngày 
Rồi có ai mơ thay áo gấm 
Chờ ngày đỡ mệt hóng hoa thu 
Hoa thu thơm cả vùng xanh dại 
Rụng xuống hôm nao đã mịt mù.
 
(Doa Nguyen cung cấp- 28/12/21) 
_______
 
NHỚ CHIẾC BÁNH  NĂM XƯA

Muốn nằm hoài cơn cảm nắng trẻ thơ
Lá chuối lá dong lừng lững trong mơ
Nghe ở đâu nồng nàn hơi bánh Nậm
Một bàn tay lau lá gói đời xưa
Còn con ve treo tiếng trên cao
Mùa nóng khô rôm sảy thét mưa rào
Cứ đợi chiếc bánh mỏng tang lá lúa
Thế rồi đem miền thơ dại về đâu
Đợt lạnh gió mùa gầy gò tre nứa
Ơn đời ai gỡ bánh giục tôi ăn
Mùi hành lá còn vạn lần hơn nữa
Còn mấy lần nhớ chuyện tới tầng trăng
Tấm lá nhân gian không là huyền thoại
Thương mắt ân cần thấy ít khi vui
Thương để mồ hôi thấm vào lằn vải
Những mốt mai kia chịu tiếng chìu lời
Không phải về già người thường hay khóc
Hay tủi thân vì mấy chuyện chưa nguôi
Thói nhỏ lớn cùng tào lao vụn vặt
Không hơn nồi lá luộc cất bên trời
Cơn sốt lên thấy đang chơi ngoài bãi
Chạy theo diều vời vợi tiếng ai kêu
Bỏ mặc hết sông hồ điều khôn dại
Muốn hôn bàn tay trở bánh thơm chiều

Keywest tháng 06/2021
--------------
Đạt gửi cho An Lê Thế  tháng 6/21
An Lê Thế cung cấp 10-2-22

2 nhận xét:

  1. Facebook, 16-12-2021, 95 Like, 20 bình luận, 8 chia sẻ
    Lan Huong Nguyen Ngậm ngùi! Bạn đã yên nghỉ và tiếng lòng bạn vẫn còn đây...! 💜
    Vân Lê Ngọc Những bài thơ rất.. rất hay
    Từ, câu, vần, ý... theo mây lững lờ
    Kiêu sa, giản dị, mộng mơ...
    Đất quê, người ở, lũy bờ, mênh mang..
    La Son Hue Đạt mất hả Hùng bao giờ vậy
    La Son Hue Winter DuyAn cùng với Doa Nguyen và 6 người khác
    13 giờ ·
    Gia đình chúng tôi xin báo tin chồng, cha, ông của chúng tôi là:
    Hoàng Trọng Đạt đã từ trần sáng nay lúc 10:30 ngày 15/12/21, hưởng thọ 70 tuổi sau 1 thời gian chống chọi với căn bệnh ung thư phổi .
    Hiện tại gia đình còn đang bối rối , tiếc thương nên chưa có lịch trình phúng điếu. Chúng tôi sẽ thông báo sau.
    Mong mọi người cầu nguyện cho linh hồn ông siêu thoát để về với cửa Phật .
    Lê Trọng Minh Cầu chúc hương hồn bạn an vui nơi cõi Vĩnh hằng!
    Nguyễn Phúc Hưng Yên nghỉ bạn nhé .
    Tôn Nữ Thu Thủy Thương tiếc Hoàng Trọng Đạt, người bạn học lặng lẽ và tài hoa.
    Mai Ngoc Nguyen Mai đã chia buồn với Đóa. Bây giờ thì chia buồn với Hùng đã không còn người bạn "quân tử tương giao" chừ còn ai để "hiền hữu nhã giám"!!!
    Ai tai!
    Vinh Nguyễn Vô cùng thương tiếc , vĩnh biệt
    HTĐ, người bạn thân tài hoa ,hết đọc thơ của Đạt mỗi dịp Tết về, hết nghe giọng hát, tiếng đàn, những câu chuyện biển dâu , chọc nhau với Đoá. Đạt mỗi lần ghé lại Nguyệt Biều… Rất buồn.
    Duc Hoang Mình & Hoa xin chia buồn cùng Đoá và gia đình. Cầu mong anh yên nghỉ nơi cõi Phật.
    Kha Sy Pham Lời thơ trắc trở, ý thơ u uẩn mà thâm sâu quá. Rất hay.
    Tiểu Hùng Tinh Kha Sy Pham Cảm ơn lời nhận xét đã toát được hồn thơ của bạn tôi.
    La Son Hue La sơn Huế(trần Dương) xin chia buồn cùng gđ bạn cầu chúc hương hồn Đạt sớm về cỏi Phật
    Trần Phương Cường Thơ chân chất, tuyệt vời!
    BửuNam NguyễnPhước Thương tiếc bạn Hoàng Trọng Đạt!
    Người bạn tài hoa , thơ hay, có giọng hát và tiếng đàn ghi ta ấm kỷ niệm những
    ngày gặp cùng bạn bè ở ngôi nhà vườn hai bạn Đoá- Đạt , Nguyệt Biều!
    Xin chia buồn cùng Đoá , bạn bè và các cháu !
    Chanh Truong Vô cùng thương tiếc một người bạn tài hoa!
    Tiểu Hùng Tinh Không có số đt của Đóa nên Yến nhờ a Hùng cho Yến gửi lời chia buồn đến Đóa và gia đình , cầu mong Đóa vượt qua nỗi đau mất người thân.
    Nguyễn Ngọc Sơn Tiếng thơ của Đạt nhẹ nhàng ,sâu lắng ,phảng phất đâu đó nụ cười buồn và những tiếng thở dài ảo nảo.Tiếc thương bạn ra đi sao mà vội vàng ,giữa lúc những nụ xuân xanh đang mùa đơm lộc.Xin chia buồn cùng Đoá và gia đình.Nguyện cầu cho hương linh bạn sớm về lạc quốc
    Leha DangNgoc Được tin mà bàng hoàng Hà cũng có chia buồn với Đóa Thương bạn hiền lẻ bóng đơn côi Đời người đúng như bóng mây, thoáng chốc mà vụt qua cửa sổ Chỉ biết nguyện cầu cho linh hồn Đạt sớm an vui Cõi Phật Nam mô A Di Đà Phật!
    2-2-21, 37L, 2bl, 1cs
    Vân Lê Ngọc Câu từ, ý nghĩa gần xa,
    Vần thơ lóng lánh như là thực hư
    Cảnh xưa nay, mộng phù du
    Kiếp người lận đận, ao tù chung thân...
    Thơ hay thiệt tình!

    Trả lờiXóa
  2. 14-2-22,Tiểu Hùng Tinh cùng với Doa Nguyen và 17 người khác
    MỚI ĐÓ MÀ ĐÃ BỐN MƯƠI CHÍN NGÀY ĐẠT TỪ GIÃ CÕI NHÂN GIAN.
    Người đi tận cõi mù sa
    Tiếng thơ còn vọng bến bờ Hương giang
    An Lê Thế Th6/21- nghe tin nhà mình bị phong tỏa Covid Đạt gởi cho mình bài thơ này Nhân 49 ngày của bạn mình xin phép chị Đoá và cả các cháu cho phép mình post lên như một một chút ân tình để cùng sẽ chia với các bạn đồng cảm. NHỚ CHIẾC BÁNH NĂM XƯA. (Lúc nhỏ đau mới được Mạ cho ăn bánh Nậm Chừ ở xa quê thèm quá kiếm mô ra )
    Nhớ chiếc bánh năm xưa
    Muốn nằm hoài cơn cảm nắng trẻ thơ
    Lá chuối lá dong lừng lững trong mơ
    Nghe ở đâu nồng nàn hơi bánh Nậm
    Một bàn tay lau lá gói đời xưa
    Còn con ve treo tiếng trên cao
    Mùa nóng khô rôm sảy thét mưa rào
    Cứ đợi chiếc bánh mỏng tang lá lúa
    Thế rồi đem miền thơ dại về đâu
    Đợt lạnh gió mùa gầy gò tre nứa
    Ơn đời ai gỡ bánh giục tôi ăn
    Mùi hành lá còn vạn lần hơn nữa
    Còn mấy lần nhớ chuyện tới tầng trăng
    Tấm lá nhân gian không là huyền thoại
    Thương mắt ân cần thấy ít khi vui
    Thương để mồ hôi thấm vào lằn vải
    Những mốt mai kia chịu tiếng chìu lời
    Không phải về già người thường hay khóc
    Hay tủi thân vì mấy chuyện chưa nguôi
    Thói nhỏ lớn cùng tào lao vụn vặt
    Không hơn nồi lá luộc cất bên trời
    Cơn sốt lên thấy đang chơi ngoài bãi
    Chạy theo diều vời vợi tiếng ai kêu
    Bỏ mặc hết sông hồ điều khôn dại
    Muốn hôn bàn tay trở bánh thơm chiều
    Keywest tháng 06/2021
    Nguyễn Phúc Hưng An Lê Thế Thương quá Đạt ơi !Tuổi thơ và hơi bánh Nậm Huế trong mơ .
    Nguyễn Viết An Hòa
    Nhớ thằng bạn tài hoa mà lận đận.
    Uống cạn Hồ trường
    12-1-24
    Nguyễn Ngọc Sơn- Thơ Đạt buồn quá!

    Trả lờiXóa