ảnh internet
Tra trưởng vuốt ria:
-
Ta xuống thăm dò, được giám Trê đãi đằng tới bến, khí thế rôm rả, cụng chạm hết
mình, ra về còn có phong bao chiến lợi phẩm. Các ngươi thấy thế nào, có nên tiến hành tra xét
cơ sở của y không?
Lươn
trợ lí gật gù:
-
Người ta thường bảo thừa trong nhà mới ra ngoài đường, của dư của để chứa không hết mới đem cho thiên hạ.
Cơ sở giám Trê chắc chắn ăn nên làm ra, thu nhập của cán bộ nhân viên ngập tràn
mới thương đến người ngoài như vậy. Phú quý sinh lễ nghĩa, cứ nhìn lễ nghĩa
thôi là biết họ phú quý đến mức nào. Theo ngu ý, cứ đánh giá tốt vào, khỏi cần
tra xét.
Ngạnh
mỉa:
-
Biết đâu đó cũng chỉ là chiêu nhịn miệng đãi khách.
Trưởng
Tra ngắt lời:
-
Bữa đó, giám Trê và bộ sậu hiện diện không sót một mống, chiến đấu tấp nập
từ đầu hồi đến cuối trận, miệng nào cũng
mở hết cả ngàn phần trăm công suất, làm
gì cói chuy\ện nhịn miệng đãi khách.
Ngạnh
chống chỉa:
-
Giám Trê và bộ sậu dại gì nhịn, chúng chỉ chặn hầu chặn họng khoá miệng cấp
dưới để có mà đãi đằng đưa đút. Cần đánh giá là có vấn đề, đưa ngay vào đối
tượng tra xét!
Tra
trưởng phân vân chưa quyết. Đợi mọi người ra hết, Dùi Chạch thỏ thẻ:
-
Lươn có lí Lươn, Ngạnh có lí Ngạnh, là Tra, ngài cũng phải có ý kiến của mình
chứ! Cần cân nhắc điều mất điều được,
bây giờ xuống tra xét thì ngài mất gì, được gì?
Ngài được tiếng uy nghiêm nhưng mất lòng, mất người, mất cả nguồn thu… Còn
không tra xét thì được tiếng nghĩa tình
bao dung rộng lượng, có chốn đi về, có thêm tay chân tức thêm người thêm của… và chẳng mất gì cả.
Chạch
ra. Trưởng Tra lẩm bẩm: Làm mất, không làm không mất thì tội đếch gì mà làm. Và
rồi lờ hẳn việc tra xét. Một thời gian, với lí do mất tư cách, bị hất văng khỏi
ghế, Tra trưởng la oai oái:
-
Không biết không có tội, tự hồi nào đến
giờ tôi có thấy mặt mũi cái thằng tư
cách nó xanh đỏ tím vàng ngắn dài tròn
méo béo gầy thế nào đâu mà nói tôi mất tư cách rồi ghép tội cho tôi. Không thể
kết tội cho người ta cái mà người ta không có! Oan, oan quá!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét