BÚT NGUYÊN TỬ
ảnh internet
Nuôi
trâu, nuôi bò, nuôi gà, nuôi lợn xoàng, không khá; người nọ chơi trội lên đời
tậu luôn con ngựa, một chú ngựa rặt giống được đem về. Nuôi, lo cỏ lo thóc,
chăm chút, ngựa phổng phao ngó đã con mắt nhưng bắt đầu dở chứng, thường xuyên
phá rào chạy rong. Mỗi lần như vậy, chủ phải bở hơi tai rượt tìm. Phải thắng
cho nó bộ cương, hãm bớt lại. Khoác yên cương rồi nhưng ngựa vẫn còn hung hãn
bứt dây, thấy ai tới gần thì đá. Chủ lo lắng, tìm gặp Bá Nhạc vốn là vua xem
tướng ngựa, tác giả Tướng mã kinh xin ý kiến, Bá Nhạc cười bảo:
- Tốt! Tốt! Ngựa hay ngựa chứng, ngựa chứng
ngựa hay, lo gì!
-
Ngựa là loài bốn chân, nó cũng như con trâu con bò, phải bắt kéo bắt cày. Có
kéo có cày mới mới uốn nó được. Muốn trị chứng phá rào, háu chạy háu đá thì móc
vào cho nó chiếc xe, cần thì chất thật nặng vào bắt kéo là nó thuần ngay.
Chủ
nghe theo, gắn cho một chiếc xe. Ngựa điên tiết, vùng hất lật cả xe, chạy lách
qua lạng lại bất kể, không sao trị nổi. Chủ lo lắng lại tìm Bá Nhạc, Bá Nhạc
than:
-
Ôi! Ngựa này là ngựa chiến, chí nó là lồng lên hí một tiếng tung vó phi ra trận
tiền đánh giặc. Không có giặc thì ít nhất cũng phải đưa nó vào trường đua cho
nó thỏa cái sức, thỏa cái chí tung hoành. Nay bắt nó kéo xe thì khác gì con
trâu con bò, hỏi sao nó chịu.
Chủ
không thông, lại tìm Bá Kéo. Bá Kéo bảo:
- Nó
không chịu kéo xe hả? Kéo xe mà còn ngó nghiêng ngó ngửa ngó qua ngó lại hả? Cứ
che hai bên mắt nó lại bắt chăm chắm vào một lối như cái hẻm hẹp mà đi là êm.
Chủ
nghe theo, lấy hai miếng ván chấn dọc hai bên mắt. Tả hữu không còn, chỉ một
lối trước, ngựa chỉ còn ngó tới không
thấy gì hai bên nữa mới yên phận kéo xe và được tiếng thơm ngựa thuần.
8/08
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét