BÚT NGUYÊN TỬ- viết 1989
ảnh internet
Ngẫm
như tôi: Lớn nhỏ gọi thầy
Vốn đeo
nghiệp giáo.
Sử
kinh rèn cặp, ngày tháng trồng người
Chấm
chữa miệt mài, sớm khuya chở đạo.
Hình
thức làm chi, sợ thiên hạ liếc, quyết
tâm mang dép tháo giầy
Lương
phạn ra gì, ngán xóm giềng vay, tằn tiện còn lo
dán áo.
Đa
nghệ chi khả năng, xong buổi dạy mệt bở hơi tai, cũng gia công đan lát bện chạc
xe dây
Tài
hoa chi cốt cách, một việc thầy gánh đã còng lưng, còn lẽo đẽo múa bút lựa vần làm văn làm báo.
Tính
đi tính lại chắp nhặt giật gấu vá vai,
lắm khi những muốn hụt hơi
Tả
xông hữu đột chạy vạy đắp đổi qua ngày,
có bữa tưởng chừng dứt cháo.
Tiền
vài món thâm niên phụ trội, những thương ai chín đợi mười trông
Trò
bày chi mấy tháng không lương, khổ thân thầy thất điên bát đảo.
Lắm
khi túng bấn đến kì, xách ngựa sắt cọc cạch ít cuốc, sợ nghe phải tiếng “Thưa
thầy!”
Nhiều
lần tình thế quá gay, học trò gọi: Ê, này xe ôm! Hoảng hồn vọt hơn Tào Tháo.
Những
tự trách mình vía nặng, đêm trường giữ tủ thuốc coi chơi chẳng kẻ nào thèm
Cũng
buồn thiên hạ vô tình, chiều tà ôm vé số ráng mời, không ai mua ráo.
Hết
ai để mình lãnh đủ, đòn đã thấm đòn
Thiếu
người sao tớ trúng luôn, gáo dừa nguyên gáo.
Ra
phố liếc thấy hàng ngoại hàng sang, tặc lưỡi cóc thèm
Đi
đường lỡ qua quán nước quán ăn, mặt nghiêm bước rảo.
Đồ
đoàn nghề nghiệp rình rang, có thiếu chi sách sổ giáo cụ giáo án, bút đỏ bút xanh
Bộ
sự ăn chơi lắm kiểu, cũng đủ cả bình nhôm ấm sứt li con, nồi niêu soong chảo.
Thuốc
gò chiến lược, mua để dành ít bịch, sợ giá lại tăng
Lương
thực hàng đầu, thủ chắc ăn chục kí, phòng khi hụt gạo.
Được
một buổi lương tiền xỏng xảnh, chút cay
vô nói chuyện vá trời
Độ
ba hôm túi đã cạn queo, vị đắng thiếu coi mòi thiểu não.
Độc
đắc chưa tới, hãy tạm ăn theo
Cửa
nhà về sau, phó cho con tạo.
Nói
dzậy chứ không phải dzậy:
Khó
mà chắc cơ xương, vững tay nghề giảng dạy, những âu lo tự học tự rèn
Nghèo
càng nhiều xương cốt, nghiêm tác phong ông thầy, đâu có để lem nhem diện mạo.
Thiệt
vàng chẳng ngại lửa nung
Cây
cứng sá chi giông bão.
Đã
rằng gắn bó một đời, tổn hao tâm lực
thầy vẫn cố đeo
Trăm
năm sự nghiệp trồng người, quyết chí gắng công vun trồng nghiệp giáo.
20
tháng 11 vào tiết lập đông, vài hàng phác thảo.
Tí
chút tâm tình cũng xin cẩn cáo.
1989
Facebook- Pham Tuyet, Quyen Nguyen and 14 others
Trả lờiXóaQuoc To Cong- Chém cha nghề giáo!
Chém cha nghề giáo!
Giàu có ai đâu?
Riêng mình tiếng hão. (nhại NCT)
Quoc To Cong -Nghe Việt kiều uống rượu ngoại, mùi bồ xít chưa ngửi đã ghê ghê
Thấy cán bộ xài bia lon, đụn bọt bèo mới nhìn mà áo não.
Quyen Nguyen -Cái thời dở khóc, dở cười
Nếu mà nhắc lại, phải ngồi mấy đêm
Qua rồi, nhưng vẫn thấy thèm
Tình người ngày đó, thấy hơn bây giờ
Hay là mình đã ngu ngơ
Tuổi già lú lẫn, vẫn mơ khổ hoài.
20-11-22,20L, 2bl
Phuc Nguyen Nguyen-Một thời Thầy giáo-tháo giày; Giáo chức-dứt cháo!
24-11-22,20L
22-11-23,Han Tran-Cũng có lúc rượu mía , rượu mì say sấp , ngữa . Nói chuyện trên trời , nghị luận dưới đất , bình thiên hạ , sá gì chuyện tề gia !!!