BÚT NGUYÊN TỬ
Ảnh internet
Bài thơ van vỉ lưỡi kéo biên tập:
- Chao ôi, trăm vạn lạy bác, con sợ lắm! Bác thương tình
tuyển dụng con vô biên chế thì tốt không thì cho con được toàn tính mạng trở về với vợ con.
- Chơi sao vậy cha nội! Đã tự vô đây là phải nhập gia tùy
tục, khép mình vào tổ chức kỉ luật, nâng cao ý thức chấp hành mới mở mặt mở mày
ra được, nghe chưa! Nói vậy chứ dằng ấy yên tâm, đây là thẩm mĩ viện siêu sao,
ta đầy mình kinh nghiệm, để ta gọt tỉa trang điểm cho, bá cháy!
Kéo vừa nói xong đã
lẹ làng xắp một phát rớt phăng mũi Thơ. Thơ rú lên. Kéo kẹp vội cái nút
chai nhém lỗ hủm lại rồi ngắm nghía trầm trồ:
- Tuyệt lắm, êm trời mây!
Xong chuyển qua làm tiếp ca khác.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét