TIỂU HÙNG TINH
Ảnh internet
Hai bợm ngồi kháo, một bợm bảo:
- Cậu Mực nhà cậu coi
bộ “khớ” lắm rồi, cho bận áo mới là vừa, để chi tốn cơm.
- Đâu có được, cánh
tay mặt của qua đó nghe! Mỗi lần vô quá mạng ọc ọe ra, ai cũng tởm chỉ có y
tiếp làm vệ sinh, liếm láp cho sạch sẽ, hai bên cùng có lợi. Còn cái Vàng nhà
cậu rõ ràng vô tích sự, sủa quá chừng
trời. Cho chị ta ít riềng sả nữa thì Diêm vương cũng cứ mà rõ dãi.
- Đừng nói chơi, tay
trong của tớ à nghen! Trăm lần như một, khuya khoắt lết về là nó nhầu ra, bà xã tưởng trộm rình liền đốt
đèn mở cửa soi tìm, tớ núp sẵn, cứ thế lẻn vào cái một, khỏe re!
- Ái chà, loài chó thế
mà số dzách, món gì cũng nhất nhất ráo trọi. Tình nghĩa trung thành nhất nè, có
ích nhất nè thêm món dồi có “bích la” thì cũng tuyệt nhất nè…
- Đúng thế, nhất hết.
Hic… hic…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét