BÚT NGUYÊN TỬ
ảnh internet
Chúa rừng, cọp mở miệng phun châu, há mồm tuôn lời vàng ý ngọc, muôn loài kính cẩn, chăm chú lắng nghe, nhiệt liệt ngợi ca rồi đúc kết phương châm học tập làm theo, đêm ngày nhất nhất tụng niệm.
Đắc ý, là cơ quan chủ quản, miệng cọp họp bọn thuộc hạ khoe khoác mừng công. Lưỡi khoác lác rằng nhờ lắm tài năng, đủ trăm giọng điệu, giỏi đường ngoai lượn mà lôi cuốn được muôn loài. Hai mép khoe tài khép mở làm cho lời cọp lắm cung bậc lên bổng xuống trầm, lúc hùng hồn khi tha thiết. Hay tới mức bọn khướu vẹt cũng phải tán thán rằng nghe lời cọp là thấm từng tiếng ấm vào lòng mơ ước, tiếng ngày xưa và tiếng của mai sau… Hứng lây, nước bọt cũng nhảy vào kể công bôi trơn cho thêm phần nhẻm nhẹp…
Răng cọp nghe, bực dọc nghiến rít:
- Lưỡi môi mép giúp việc nói năng là chuyện bình thường của muôn vật. Cái chính là làm sao cho chúng run sợ răm rắp tuân phục, chưa cần nói, chỉ cần mở miệng thôi chúng đã rạp đầu tán thán tung hô. Sở dĩ chúng bái phục lời cọp, mê mẩn lời cọp, khắc ghi tụng niệm lời cọp, răm rắp tuân thủ lời cọp là do đây nè!
Nói xong, nhe bốn cái nanh nhọn hoắt.
23-11-24
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét