TIỂU HÙNG TINH
Tặng LÊ TÂY
Ảnh internet
Tôi với hắn lang thang phố rồi kéo
nhau vào cư xá nữ thăm mấy cô bạn. Tính
tôi lười chuyện còn hắn siêng tán. Tôi vớ
quyển sách xem, còn hắn tán chuyện với mấy cô, đủ chuyện số chuyện tướng chuyện
chỉ tay. Mấy cô nghe chỉ tay thì hỏi biết
xem không, hắn bảo hay thì không dám nói nhưng biết. Thế là các cô hơ lên nhờ hắn xem chỉ tay. Tôi làm bộ giả
lãng, theo dõi hắn diễn tuồng.
Một
cô trắng mập đưa tay ra, hắn lật qua lật lại bàn tay tán sắc diện và hình tướng
đầy đặn phú quý (Tôi rủa thầm thằng này rõ dóc). Một cô khác thì hắn tán về đường
tình duyên suôn sẻ, gặp người trong mộng (Tôi lại rủa thầm thằng này chúa bịp).
Một cô khác thì hắn nhấn vào đường tiền
tài khen phúc lộc hanh thông (Tôi thầm rủa thằng xạo). Các cô tranh nhau đưa
tay ra, chăm hắm mà nghe, có cô cũng cảnh giác tếu: Có biết xem không hay bày đặt
mà cầm tay người ta đó! Hắn chỉ cười ra vẻ không để ý. Cứ thế, người này người
khác, có cả mấy cô không quen ở các phòng bên cạnh cũng chạy qua nhờ hắn xem (Tôi nghĩ thằng này
đáng ghét quá, không khéo thành chuyên gia lẻo mép bịp đời)…
Thế rồi
cơm chín, dọn lên, mấy cô một hai níu hắn và tôi ăn. Làm bộ từ chối hoài cũng khó, cả hai đứa
nhập mâm. Hắn chỉ ăn một chén còn tôi con ma đói trường kì nay hạn hán gặp mưa
rào, xực no một bụng. Giả từ.
Ra đường,
hắn khoác vai nói thầm vào tai tôi: Tao phải làm bộ coi chỉ tay câu giờ để cho
mi có một bữa đó. Giờ tao phải về nhà kiếm
chút bỏ bụng, trưa quá rồi!
1-2015
Unknown01:01 15 tháng 2, 2015 Tuyệt. Đúng là tính cách Lê Tây. Hùng gởi bài ni cho Hạnh đăng ĐS 75 nhé
Trả lờiXóa2 tháng 2, 2017
Lieu Beau, Quyen Nguyen and 8 others
Vệ Quách Đào Một kỷ niệm đẹp!