TIỂU HÙNG TINH
ảnh internet
Xuyến xao kỉ niệm, tôi nhớ về dòng sông.
Dòng sông xanh lượn qua làng quê. Quê nghèo nhưng cuộc sống thong thả, rảnh rổi, chiều về người lớn thường tụ tập trên bến hóng mát. Biết bao chuyện đời, biết bao cảnh ngộ, buồn vui tâm sự được giải bày bên dòng sông. Và bọn trẻ chúng tôi cũng lớn lên cùng sông nước.
Dòng trong, nước ngọt. Không biết tự bao giờ, câu ca dao đã len nhập vào tâm khảm mọi người: Sông Phú Liêu vừa trong vừa mát, Đường Phú Liêu trải cát dễ đi. Thật vậy, ào xuống nước, bọn trẻ tha hồ ma tung tóe, khoát tát vào nhau, quậy trắng một vùng sông xanh rồi đua nhau bơi ra giữa dòng bụm lên ngụm từng ngụm nước mát cho no bụng. Nước sông ngọt thanh đâu có nhạt thếch như nước giếng. Rồi đua nhau lặn, bơi sấp bơi ngửa, bơi đuổi nhau, bọn trẻ chúng tôi chẳng khác gì một đội quân Yết Kiêu tung hoành trên sông nước.
Dòng sông trở nên âm u lúc đêm về. Không đâu có sự yên tĩnh lạ lùng như thế. Không gian thẫm đen lại, những quầng sáng yếu ớt lấp lánh theo từng đợt sóng nhấp nhô, lớp mù sương phủ bạc càng làm cho dòng sông huyền ảo, cô tịch. Thoảng trong đêm khuya có tiếng vọng xa như tiếng gọi đò chới với. Cả không gian mịt lại, dòng sông càng thêm hoang vắng lạnh lùng như đang chuyển dịch về thế giới u linh.
Tháng bảy nước nhảy lên bờ, dòng sông hiền hòa bỗng thành dữ dội. Nước sông chuyển màu đục ngầu, dẫy tràn lên, chảy xiết. Nước réo rít cuốn dập mọi thứ bọt bèo rêu rác. Các luồng nước lấn xé, chồm lên nhau, bị áp vào bờ, nước tức réo lên, xoi táp soàm soạp, quật giật những mảng đất lớn cuốn phăng vào dòng xiết. Những con nước hùng hổ đuổi nhau chạy về biển đông.
Cơn thịnh nộ đi qua, lại êm ả hiền hòa, nâng đỡ tuổi thơ, làm dịu mát cuộc đời, sông là nơi tụ hội.
Dù cho đổi thay cách trở, qua bao nhiêu năm tháng, dẫu trôi dạt phương nào, trong ta vẫn chảy một dòng sông xưa- dòng sông tâm ảnh.
6-25, Nguyễn Đức Văn-Trong ta chảy mãi một dòng sông xưa... Có vẻ như dòng sông đó đang chảy trong trái tim chúng ta! Đó là dòng sông của những ký ức đẹp đẽ 😉
Trả lờiXóaDong Nguyen...Gặp lại dòng sông quê tình yêu ta vời vợi
Yêu mãi ngàn đời quê Mẹ Phú Liêu ơi!