TIỂU HÙNG TINH
Nhiều
tài vặt, cáo có thể qua mặt lũ chó rồi lẻn vào chuồng bắt gà, có thể giả chết lừa bắt con quạ trên trời, có thể dùng cái
đuôi câu nhử bắt con cá dưới sông… Lắm tài vặt thêm cái lưỡi một tấc đến trời, cáo
tha hồ vung vít, tự xem mình là thiên tài, đỉnh cao trí tuệ, thách thức với cọp
rằng chỉ mình mới xứng đáng làm bá chủ muôn loài.
Cọp giận đòi thịt, cáo lẻo mép bảo chớ
phạm thượng, cáo thay trời hành đạo, động vào cáo sẽ bị trời trừng phạt. Không
tin cọp cứ để cáo ngồi trên lưng, đi quanh rừng một vòng sẽ thấy. Cọp đồng ý, tọa
được trên lưng cọp, cáo tha hồ múa men gào thét, đến đâu loài vật trốn chạy đến
đó, cọp cứ tưởng loài vật sợ uy cáo.
Đến cọp còn nể
nang, cáo càng hung hăng, tự xem là rốn vũ trụ, chẳng coi trời đất thánh thần
ra gì nữa.
Có lần, thấy bọn rái cá lặn hụp tìm mồi, cáo chê rằng
tốn sức mất công, mình chỉ cần dùng đỉnh
cao trí tuệ cũng đủ bắt cá. Xong thỏng đuôi xuống nước ngoáy ngoáy, một con cá
tham mồi lao tới, lần này không phải cá thường mà là cá sấu. Bị sấu táp phặp, cáo
ré một tiếng lủi chạy vào rừng sâu, cụt cái đuôi đỉnh cao trí tuệ từ đó.
6-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét