ảnh internet
Thấy gà thả rông lang thang bươi móc kiếm ăn, gà nhốt lồng mỉa:
- Ta no khỏe, thức ăn thừa mứa còn ngươi suốt ngày bươi móc cả trong đống phân mà bầu diều vẫn lép kẹp, cái đói hành hạ triền miên, rõ khổ!
Gà thả rông không vừa:
- Nhưng bù lại ta được tự do chạy nhảy bay lượn trong vườn còn ngươi bị giam nhốt trong lồng, suốt ngày không thấy bóng mắt trời, khác gì ở tù. Tội nghiệp là tội nghiệp cho ngươi ấy!
Gà lồng sửng cồ:
- Ta no lại nằm, nghỉ ngơi tiêu hóa khỏe thân chứ cần gì bay chạy cho nhọc xác. Cần chi mặt trời, chỗ ta đèn điện sáng choang hăm bốm xuyệt hăm bốn, có quạt mát, điều hòa, sưởi ấm chẳng khác gì khách sạn 5 sao. Ở ăn cao cấp sang trọng, sao gọi là tù ngục được. Rõ quáng gà!
Hai bên mổ qua đá lại, chì chiết miệt thị nhau.
Tiểu Tinh vốn kiếp trước là hùng kê chuyên luyện gà nòi, đệ tử của Vương Kê đại học sĩ, vốn nghe được tiếng gà liền nhỏ nhẹ nhắc nhở:
- Sinh làm phận gà là đã
sa kiếp nạn rồi, đừng tranh nhau nữa. Làm thân con gà thì
thả rông hay nhốt lồng cuối cùng cũng lên mâm làm món cho người xơi
xực. Tranh chấp hơn thua làm gì,
tủi hổ lắm!
2-6-25
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét