Thoát kiếp đầy tớ, được tấn phong
lên hàng ông chủ nhưng thực chất chỉ là tớ, kẻ luôn miệng tự xưng là đầy tớ
kia mới thực là chủ. Chủ mới có nhiều ngón độc.
Làm cật lực nhưng
đầy tớ chỉ được cho ăn ngày một bữa, luôn mồm kêu đói, chủ bảo cho nó ăn thành
hai bữa. Hỏi lấy đâu mà cho ăn thành hai bữa thì bảo cứ chia đôi bữa cơm thành
hai bữa cháo.
Đói, lại kêu.
Chủ giận phạt giảm còn một bữa cháo.
Đói, khóc
ròng, xin cho trở lại như cũ, hai bữa cháo không thì một bữa cơm cũng được. Chủ
cho lên thành một bữa cơm, tớ phấn khởi.
Nhưng rồi lại
đói lại kêu. Tưởng bổn cũ soạn lại là
cho thành hai bữa cháo nhưng không, tưởng chủ giận rút xuống thành một bữa cháo
cũng không, chủ cho thành ba bữa cháo.
Rút kinh
nghiệm xương máu, kiểu pha loãng này rồi chắc cho mình uống nước lã nên tớ chối đây đẩy, xin giữ nguyên tiêu
chuẩn hai bữa cháo cầm hơi không dám kêu nữa.
Có thế chứ,
chủ mới liên hoan mừng công thắng lợi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét