ảnh internet
- Nó là con đĩ, là con đĩ!
Năm Cóc Kèn cười khẩy:
- Bán trôn nuôi miệng, chuyện thường
xưa nay, trách gì!
- Nhưng đây là loại đĩ làm bà.
- Đĩ có tàn có tán có hương án thẻ đỏ
huân chương âu cũng chuyện bình thường. Có vốn tự có, nó kinh doanh, phất lên thì có xe
hơi nhà lầu, người đưa kẻ rước là chuyện của nó. Của nó nó bán cho ai là quyền nó, thuận mua vừa bán, Tây chúng còn
xem là nghề nghiệp đàng hoàng, chớ hồ đồ
mắng xỉ người ta. Người ta làm đĩ lỗ trôn còn hơn lắm kẻ đĩ mồm.
- Nhưng nó cũng đánh đĩ mồm.
- Mồm mép một chút để quảng bá thương hiệu, làm ăn bây
giờ phải thế!
- Nhưng đĩ thuyết giáo đạo đức, đĩ giảng đạo.
- Đạo gì?
- Đạo đĩ.
- Giảng thế nào?
Ô Rô hậm hực:
- Leo lẻo dẻo
queo… Rằng phải một dạ hi sinh trọn đời cống hiến, phải là tấm gương sáng về đạo đức văn minh, gương mẫu đi đầu, đầy tớ lo trước vui sau, toàn tâm toàn ý phục vụ...
Cóc Kèn hứ một cái:
- Thì bịt tai lại. Không nghe người
ta thường bảo là đừng nghe mà hãy nhìn, tin làm gì
ba thứ đạo đĩ. Hừm!
8-
2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét